Hương Giang ôm chặt lấy Lê Phan. Đến phiên chàng quay lưng tựa vào vách bồn tắm. Chàng
hơi rùn người xuống. Nàng hơi nhón chân lên. Dương vật dài 7 inch cứng như thép nguội của
chàng chạm vào háng ẩm ướt của nàng. Lưỡi của Lê thám hiểm vòm miệng của Hương Giang. Cái gì của nàng cũng nhỏ nhắn như búp bê. Đôi vú nhỏ, chiếc cằm nhỏ, diện tích miệng cũng nhỏ, nhưng có cái răng khểnh dễ thương. Chàng cảm thấy bàn tay của nàng lần xuống dưới, nắm lấy dương vật chàng và đút vào cửa mình nàng. Cử chỉ thành thạo ấy cho thấy Hương Giang đã có kinh nghiệm chiến trường nhưng âm hộ của nàng vẫn còn chật chội như của một trinh nữ. Lê thích mấy cái mà thằng bé của chàng cũng chưa len đựơc qua cửa ải. Tay bị còng ra sau, chàng không có thế để nhấn nó vào thêm nữa. Lê nói nhỏ :
– Em xoạc chân ra chút nữa. Người gì mà nhỏ thế. Như là búp bê Nhật Bản í !
Nàng cười hích hích trong miệng chàng :
– Ai bảo anh …to quá làm chi. Từ từ nhé ! Em mà … rách là em bắt đền anh đấy .
Hương Giang xoạc chân thêm ra, cầm dương vật xoa xoa vào dâm thủy chảy dài xuống háng nàng cho qui đầu thật trơn rồi đưa chiếc thỏi thịt dài 7 inches vào “em bé” của nàng. Lê
cảm thấy nó tiến từ từ vào hang động sít sao. Được chừng ba phần tư thì nàng thôi , không đút nữa. Nàng cắn vào cằm chàng, thì thầm :
– Chắc chạm đầu tử cung của em rồi anh ạ. Anh mà đâm nữa thì .. chết em. Cái chàng này, ăn gì mà … dài thế !