Lực sĩ Lê cười. Câu trách yêu nầy, chàng đã nghe từ miệng người đẹp của nhiều quốc tịch.
Chàng rút dương vật ra nửa chừng rồi lại đưa vào. Ban đầu pít tông còn ra vào từ tốn nhưng tốc độ cứ tăng dần lên vì dầu mỡ tiết ra thêm, phụ giúp cho lòng máy thêm trơn láng. Hương Giang không còn kềm chế được. Nàng kêu gào , một chân quặp vào bắp cuối của Lê:
– Anh ơi ! Nhanh lên, nhanh lên , Brad Pitt của em ! Sướng quá , sướng quá …
Lê Phan bắt đầu thấy mỏi lưng vì phải rùn chân mới vừa tầm cao của nàng, lại chịu thêm trọng lượng của nàng đeo vào chàng. Nếu hai tay chàng được tự do thì chàng đã bế bổng nàng, để nàng quặp hai chân vào mông chàng, tha hồ dập. Nhưng tay chàng bị còng ra sau, chỉ có thế là dựa tường, dương vật xóc vào âm hộ nàng. Chàng Lê mõi quá, đứng thẳng lên. Hương Giang cố nhón gót theo nhưng vị thế đó khiến cho dương vật của chàng bị cong xuống, cả một sức ép chà lên trên nóc âm hộ của nàng. Vùng kích thích “G” của nàng được xoa nắn mạnh. Hương Giang rú lên như bị ai đâm một nhát dao :
– Ái ! Anh Lê ơi ! Chết em . Mắt em nẩy đom đóm nầy … Em ra.. em ra… anh ơi !!!
Có tiếng chân xao động bên ngoài phòng tắm. Chắc bốn ma nữ kia đang dành nhau áp tai vào cửa phòng , còn tay của họ thì đang để ở chổ nào, Lê đã thừa biết.