Đầu bên kia tút tút. Nga bực bội trả lại máy cho người phục vụ và ấm ức gần khóc. Nhìn thấy vậy anh ta cũng tỏ vẻ thương cảm nói:
– Thôi cô cứ trở lại phòng, tôi sẽ gọi đồ ăn cho cô. Dù sao cũng cần ăn một chút.
– Vâng… Cũng được, cám ơn anh. – Nga nói và sụt sịt đưa tay chùi nước mắt.
Nàng lững thững quay lại căn phòng và ngồi xuống chiếc sô pha mà mới đêm qua một đôi nam nữ vừa làm tình trên đó. Một lúc sau, vẫn người phục vụ đó bưng vào cho nàng một tô phở bò rất to bốc khói nghi ngút. Ngửi mùi phở bò thơm nức bấy giờ Nga mới thấy đói cồn cào. Nàng lí nhí cám ơn anh ta và cầm đũa ăn luôn. Thật ngon, rất hợp khẩu vị, nàng ăn nhiệt tình và chẳng mấy thì đã hết sạch cả tô. Thở phào khoan khoái, nàng buông đũa xuống ngẩng lên nhìn người đàn ông vẫn đang kiên nhẫn đứng nhìn nàng ăn suốt nãy giờ. Nàng thấy nên cám ơn anh ta, anh ta cũng chỉ là người phục vụ bọn họ thôi, chẳng có ác ý gì với nàng.
– Cám ơn anh. Tô phở rất ngon… Anh… là gì với những người kia.
– Tôi làm phận sự của mình. Họ đến và tôi phục vụ. – Người đó dọn bát đũa định đi.
– Khoan đã… Vậy có thường xuyên anh phải phục vụ những vị khách như tôi không?
– Cái đó thì cô hỏi làm gì. – Anh ta vẫn tiếp tục dọn dẹp.
– Tôi thấy anh rất kiên nhẫn đối với tôi. Phải chăng anh quen với những chuyện thế này rồi.
– Việc của tôi mà. Thôi cô nghỉ ngơi đi.
Anh ta nói rồi lẳng lặng đi ra.