Thế thì hay đây. Bách nghĩ thầm và không muốn về nữa, nó ngồi xuống cái ghế nhỏ lân la trò chuyện trong khi Nhung cất dọn đống vải lên kệ. Khi đã dọn xong, vẫn không thấy nó có ý địn ra về, Nhung đứng lên tựa bên cái bàn cắt may vẻ bối rối lộ rõ trong từng cử chỉ. Cô không dám nhìn thẳng vào nó, cứ loay hoay xếp cái kéo dẹp mảnh vải một cách vu vơ. Cô thấy thiếu tự tin khi chỉ có một mình với thằng Bách mà không có con bé giúp việc ở nhà như mọi khi. Và không khó khăn gì để Bách nhận ra điều đó, nó bắt đầu dẫn dắt câu chuyện theo hướng khác:
– Chuyện hôm nọ cô còn giận cháu không?
– Hôm nào cơ? – Nhung lúng túng nhìn nó, hai má ửng hồng không biết vì nắng hay vì gì nữa.
– Hôm cháu đến… rủ cô đi chơi ấy. – Nó ngập ngừng nói.
– Thôi đừng nhắc chuyện ấy nữa. – Nhung cúi nhìn xuống bàn.
– Nhưng mà cháu cứ nghĩ mãi chuyện hôm ấy, chỉ lo cô giận. – Bách nói.
– Không, cô không giận đâu, cô quên chuyện đó rồi. – Nhung vội nói.
– Cô còn nhớ câu cuối cùng cháu nói với cô không? – Bách hỏi.
– Câu gì…? – Nhung thấy gai người, cô vẫn nhớ như in câu nói ấy.
– “Cuộc sống ngắn ngủi lắm”. – Bách nhắc lại. – Cô có thấy vậy không?
– Thôi đừng nói nữa, Bách. – Nhung quay đi, thấy mắt cay cay.
– Thật đấy cô ạ. Cô cứ như thế này ngoảnh đi ngoảnh lại… chẳng mấy chốc đâu. – Nó tế nhị không dám nhắc đến cái tuổi sắp 40 của cô.
– Số cô nó thế rồi… – Nhung ngậm ngùi.
– Ai nói như vậy, cuộc đời mình do mình quyết định chứ. – Bách đứng lên tiến đến bên cạnh Nhung.
– Thôi Bách… đừng. – Nhung đứng dịch ra một chút, mắt liếc ra cửa, ngoài phố nắng chang chang vắng người qua lại.
– Cháu thấy thương cô quá… – Bách đưa tay cầm lấy bàn tay đang run rẩy của Nhung.
Nhung rụt tay lại, lóng ngóng không biết làm sao.
– Thôi Bách về đi… cô, cô phải đi đón con đây. – Nhung nói lắp bắp.
– Mới 3h mà cô. – Nó mạnh dạn nắm lại tay Nhung.
– Ơ kìa, Bách… – Nhung rút tay ra, luống cuống đi vào trong nhà.
Bách nhìn theo mừng thầm, vội ra kéo hai cánh cửa xếp lại. Nhung giật mình quay lại sửng sốt kêu lên:
– Kìa Bách, làm gì thế, sao lại đóng cửa.
– Giờ này có khách khứa gì đâu. – Nó nói và đi vào chỗ Nhung, ánh mắt rực cháy khát khao.
– Không không… Đừng làm thế Bách ơi. – Nhung xua tay sợ hãi lùi dần vào trong.
– Cháu yêu cô, lúc nào cháu cũng nghĩ đến cô. – Nó tiếp tục tiến lại gần hơn.
– Đừng, đừng… cô kêu lên đấy…! – Nhung lùi dần, vướng phải cái tràng kỷ đằng sau và ngồi phịch xuống, mắt nhìn nó như van nài.
– Cháu có định làm hại cô đâu mà cô phải kêu. – Nó ngồi ghé xuống cạnh cô, ánh mắt đã dịu lại nhìn cô tha thiết.
– Cô sợ lắm… – Giọng Nhung run run.
– Cô sợ gì? Sợ cháu à? – Nó hỏi.
– Không… cô sợ phải sống trong sợ hãi, sợ nhỡ ra có người biết… – Cô nói.
– Ôi. Tưởng cô sợ cái gì chứ. – Nó thở phào.
– Vậy thôi… đừng làm gì nhé. – Cô nhìn nó, ánh mắt ngây thơ trông đến là tội khiến nó không nhịn được cười.
– Vâng, cháu chỉ muốn ôm cô thôi. – Nó cười, choàng tay qua vai cô.
Full Truyện sex của sinh viên thuê trọ mới 2015 – 2016
Trang: 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 11 12 13 14 15 16 17 18 19 20 21 22 23 24 25 26 27 28 29 30 31 32 33 34 35 36 37 38 39 40 41 42 43 44 45 46 47 48 49 50 51 52 53 54 55 56 57 58 59 60 61 62 63 64 65 66 67 68 69 70 71 72 73 74 75 76 77 78 79 80 81 82 83 84 85 86 87 88 89 90 91 92 93 94 95 96 97 98 99 100 101 102 103 104 105 106 107 108 109 110 111 112 113 114 115 116 117 118 119 120 121 122 123 124 125 126 127 128 129 130 131 132 133 134 135 136 137 138 139 140 141 142 143 144 145 146 147 148 149 150 151 152 153 154 155 156 157 158 159 160 161 162 163 164 165 166 167 168 169 170 171 172 173 174 175 176 177 178 179 180 181 182 183 184 185 186 187 188 189 190 191 192 193 194 195 196 197 198 199 200 201 202 203 204 205 206 207 208 209 210 211 212 213 214 215 216 217 218 219 220 221 222 223 224 225 226 227 228 229 230 231 232 233 234 235 236 237 238 239 240 241 242 243 244 245 246 247 248 249 250 251 252 253 254 255 256 257 258 259 260 261 262 263 264 265 266 267 268 269 270 271 272 273 274 275 276 277 278 279 280 281 282 283 284 285 286 287 288 289 290 291 292 293 294 295 296 297 298 299 300 301 302 303 304 305 306 307 308 309 310 311 312 313 314 315 316 317 318 319 320 321 322 323 324 325 326 327 328 329 330 331 332 333 334 335 336 337 338 339 340 341 342 343 344 345 346 347 348