VN88 VN88

Full Truyện sex của sinh viên thuê trọ mới 2015 – 2016

Nó ngồi im, đành chấp nhận thân phận đào mỏ mà nàng vừa gán cho. Trong đầu thầm nghĩ cô nàng cũng thuộc loại ghê gớm chứ không phải vừa, không biết cô nàng bao nhiêu tuổi, có hơn mình nhiều không mà già dặn thế. Cũng là lần đầu tiên nó thấy thất thế trước một người con gái, xưa nay nó vẫn coi thường họ, chỉ nghĩ mình muốn là thế nào cũng chinh phục được. Ngồi thừ ra hồi lâu, hút hết điếu thuốc, nó mới can đảm lên tiếng:
– Thực ra thì anh không giống như em nghĩ đâu. Tuy rằng anh có ở chung với bà ta nhưng anh không vụ lợi. – Nó phân trần.
– Cái đấy tự anh biết thôi, em không bàn. Có thể là anh… yêu bà ta chăng. – Nàng mím môi cố nén để khỏi bật cười.
– Không, làm gì có chuyện yêu đương ở đây. – Nó nhăn mặt.
– Thế anh ngủ với bà ấy vì cái gì thì em chịu. – Nàng nói và cười phá lên.
– Em không hiểu đâu, để anh giải thích… – Nó cắt ngang tiếng cười của nàng.
– Thôi thôi, anh không cần giải thích… không quan trọng đâu. – Nàng xua tay, vẫn chưa nhịn được cười.
– Ừ thì thôi… – Nó bất lực nhìn khuôn mặt xinh đẹp đang cười giễu cợt với nó.
– Vậy anh đừng có tỏ ra ngạc nhiên như sáng nay nhé. Hãy nghĩ rằng chúng ta đang làm việc, một công việc nghiêm túc giống như bao nhiêu công việc bình thường khác. – Nàng dịu giọng.
– Chỉ có em làm việc thôi. Anh thì không. – Nó nói.
– Tùy anh, nhưng không nên như thế. Mỗi công việc đều có thời hạn của nó, phải cố gắng tận dụng tối đa để đạt được hiệu quả cao nhất. – Nàng ngừng lời một lúc rồi nói tiếp. – Anh hiểu chứ?
– Hiểu rồi. Em cứ làm tốt việc của em đi. – Nó trả lời buồn bã, phần nào hiểu được con người nàng.
– Vậy giờ mình uống chút gì nhé. – Nàng xoay người ngay ngắn, ánh mắt trở nên vui vẻ.
– Tùy em thôi. – Nó nhún vai và móc thêm một điếu thuốc nữa.
Nàng đứng lên vẫy vẫy anh bồi, anh ta chạy lại. Sau khi nghe nàng nói vài câu anh gật đầu chạy đi. Nàng ngồi xuống ghế nhìn nó nói:
– Mình lại uống cốc-tai giống hôm qua nhé.
– Cũng được. – Nó gật đầu.
– Thế hôm nay ai trả tiền đây? – Nàng cười, nheo mắt nhìn nó.
– Hừm… thôi anh đi về vậy. – Nó định xô ghế đứng lên vì chợt nhớ chỉ có mấy tờ nhỏ trong túi quần.
– Thôi thôi, cứ ngồi xuống, em đùa đấy. Gớm, đàn ông đàn ang gì mà hay dỗi thế. – Nàng nhoẻn cười, lúc này trông nàng thật đáng yêu.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.