Cô trân người, lão làm mình nhột quá, gai hết cả người. Cô nhớ người yêu cô và những đêm trăng sáng bên triền đê… Anh cũng đã làm cô thổn thức không kìm được khi vùi mặt vào ngực cô. Tưởng như bàn tay đây là của anh, khuôn mặt đây là của anh… Cô đắm chìm trong nỗi nhớ nhung để mặc lão thoả thuê với bộ ngực của mình…
Chợt nhận ra đôi tay lão đang lần mò mở khuy quần mình, cô choàng tỉnh giữ tay lão lại.
– Ôi không, thầy… Em xin thầy… Đừng cởi quần…
– Tôi chỉ muốn chiêm ngưỡng thôi… Cô hãy chiều tôi một chút… Cô còn nhớ điều tôi nói ban nãy không – Lão nhìn cô đang nhăn nhó, nói rành rẽ.
– Nhưng em ngượng lắm… Em xin thầy… – Cô van xin.
– Chỉ một lát rồi cô sẽ hết ngượng ngay thôi, tin tôi đi… – Lão khích lệ.
Thôi thì cũng đành vậy, đã đến nước này rồi thì mình cố thêm chút nữa, cứ coi như anh ấy đang ngồi trước mặt vậy… Cô nghĩ thầm, buông lỏng tay ra để lão mở tung khuy quần ra và kéo khoá quần xuống. Trông thấy cái quần lót bên trong lộ ra, lão xốn xang trong lòng… Lão nắm hai bên quần jean kéo xuống, cô phải miễn cưỡng nhấc mông lên để lão lôi được nó tụt xuống hắn dưới mắt cá chân của cô. Đúng như lão tưởng tượng, cặp đùi con bé đẹp tuyệt. Trắng mịn màng, thon dài và săn chắc. Cái quần lót ôm lấy háng con bé, nổi gồ lên cái mu hình tam giác giữa cặp đùi… Chà chà… rồi ta sẽ được thấy cái ấy của con bé. Ngay đây thôi, sau cái xi líp mỏng tang này, lồn của con bé đấy. Lão run run sờ tay lên cái mu đầy đặn mum múm múp của con bé và nắn nắn nhè nhẹ. Mềm mại quá, nhũn như trái chín nẫu vậy. Ngón tay cái của lão miết vào giữa chỗ ấy, nơi có cái khe hõm xuống chia đôi cái tam giác thành hai múi căng mọng. Con bé run rẩy, lão ngước nhìn, mắt nó nhắm nghiền, cặp môi run run. Hẳn là nó còn trong trắng đây. Cứ nhìn vẻ ngoài thế này là biết, lão sung sướng khi nghĩ rằng mình đang được sờ mó một tấm thân chưa lấm bụi trần, còn nguyên trinh tiết.