Nhỏ lại chuyển lên trên và đè tôi nằm im như con thú còn chết dẫy đầy sinh lực.
Bàn tay với những ngón thon xoan như sợi bún mềm nhẹ xoa khắp cơ thể.
-Cưng nhớ thương em nhiều nha! – Nhỏ nói ấm áp như con gió mùa hè tràn vào khức giác – Cơn gió thổi liên tục như muốn làm tan đi kẻ say trong nực nồng mùi cồn.
Tôi lặng lẽ tự nhắm mắt lại.
Cũng…
Để cảm nhận sự dịu êm và thư giãn đang lan tràn khắp cơ thể.
Từ cơ ngực đến cơ xô.
Từ bắp vai xuống cánh tay.
Từ cơ thang lên gân cổ.
…
Nhỏ âu yếm khuôn mặt khắc khổ của tôi như một sự lắng tình đến êm ái vọng dục.
Cơ bụng tôi như một tảng đất làm nền cho ngực nàng mơn trớn trườn bò.
Da đùi nhỏ như không muốn rời khỏi bắp chân 3 thớ cơ của tôi.
Nó gắn chặt như tưởng sẽ không rời khỏi tôi khi sự cảm nhận một cái gì đó ướt mềm thoáng qua bờ môi.
-Em làm gì vậy? – Tôi bừng tỉnh với nụ hôn của nhỏ trong thoáng qua suy nghĩ.
Ánh mắt tôi đang thức dậy sau sự chia tay cùng người tình cách đây nửa năm năm đã phủ cũ thời gian.
Tôi bật dậy, nhỏ buông mau tôi ra và vội khép người lại góc phòng. Nhỏ như sợ hãi một điều gì đó từ tôi.
-Em chỉ muốn hôn anh thôi! – Nó là một cái gì đó từ trong bờ sâu vực thẳm ấu não.
Tôi cũng không biết nói gì hơn khi cái ánh sáng le lói của điện bóng đèn.
Nó mờ gần tỏ rõ chiếc quần nhỏ đang mặc.
Sợi chỉ vá chắp là khác biệt khâu kim.