Vừa lúc đó, ngón tay Lộc chà lên chà xuống khe lồn. Nửa thân phía dưới của Khang rung lên. Mắt Khang mở không lên. Những ngón tay em bấm mạnh vai Lộc. Cái khoái lạc nhẹ lâng lâng đang luồn chạy khắp châu thân cô bé – Khi ngón
tay ma thuật eủa Lộc đứng lại trước cửa mình, thì cô bé hơi ễnh đít lên, và nói:
– Em thèm, chịu hết nỗi rồi Lộc ơi. Làm cái gì lè lẹ lên – Cái chỗ anh đang rờ đó, nó… nó… nóng, nó… đòi, nó… nó làm sao á, em không biết diễn tả…
– Nó đòi anh đâm vô, phải không? Lộc hỏi.
– Em không biết nữa. Đâm vô? đâm vô có chửa sao?
– Ngón tay, làm sao có chửa được. Anh thử cho coi nhen.
Bé Khang thở ra đầy lo âu, mà cũng không sao thắng được nỗi thèm khoái lạc. Hơi nóng con trai của Lộc đang làm toàn thân của Khang ấm nồng. Trời mùa thu, ban đêm mát lạnh – Căn phòng tĩnh mịch – Mỗi hơi thở tuôn ra sự thèm khát của Khang, Lộc đều nghe thấy – Lộc thử quậy nhẹ miệng lồn, Khang nín thớ một đỗi, Lộc hơi đâm nhẹ ngón tay vào. Khang rít vào một hơi, rồi nói:
– Em thở không nổi nữa anh ơi ? Vậy là… là đụ đó phải không. Coi chửng Lộc ơi. Em còn nhỏ lắm – Mang cái bầu đi học… bạn bè nó cười chết đi Có cách gì em khỏi có thai không?
Lộc chồm lên ghé vào tai Khang thầm thì:
– Anh đã nói với ngón tay thì em không thể nào có thai được. Chửng nào, cái của anh, cái em đang cầm đó, mà đâm vô, thì em mới sợ – Anh dùng tay làm cho em sương, nhen?