Không ai dạy, mà Uyển cũng biết xàng qua xàng lại, hẩy lồn lên. Thấy em bé có vẻ hòa nhịp vào khoái lạc, Lộc táo bạo hỏi, như đã tửng hỏi chị Ba:
– Anh đụ vậy, em có sướng không?
– Cái cha này sao hay hỏi chuyện tào lao gì đâu không à.
Ai có biết sướng siết là cái gì – Chiều anh, em cho anh, chớ để anh cứ đòi hoài, chịu sao nổi. Bộ… vầy… là đụ đây hả. Tụi con nít ấn Độ cũng làm vầy đây hả?
Lộc cười thầm, vì cô bé làm bộ thơ ngây – Không sướng mà Uyển biết xàng lồn, hẩy lồn và nước ra như suối, mắt mở không lên, mồm rên hử hự mỗi lần chàng nắc tới.
– Anh hỏi thiệt, nếu đụ mà em không sướng, thôi để anh rút ra cho rồi – Em không sướng, đụ làm chi??
– Anh mà rút ra, em chửi, en la làng lớn lên cho anh coi. Bộ dụ khị người ta nửa chừng rồi bỏ phải không? Bộ anh muốn làm sở khanh, lưu manh phải không?
– Ô, không phải, không phải? Tại em không sướng mà anh tiếp tục đụ làm chi? nên anh phải rút ra chớ!
– Có… anh. Em đang sướng dễ sợ lắm mà không dám nói. Sợ anh cười – Nắc mạnh thêm được không? Sao nó đã lồn cách lạ lùng. Có lẽ tử bữa nay, mỗi ngày ưùnh phải lên sân thượng này đụ nhau một lần – Em mê quá mình ơi? Đụ em thật mạnh đi – Em không đau đâu!
Lộc cho hai tay xuống bợ mông đít em bé, dộng cặc xuống nắc như mưa tháng Sáu. Con bé rướn người, rên và nói bậy liên tục như con điên:
– Coi chừng sập cái sân thượng này Lộc ơi. Ối, biết sướng vầy, em cho anh hồi em mới 11 tuổi. Tuổi đó lông lồn mới mọc, mu lồn ngứa còn hơn kiến cắn. Mỗi lần xem lén anh tắm, em nứng muốn bể lồn, ước ao làm sao được ôm thân hình ..
truồng trần củ anh, cho anh đụ ầm ầm như bây giờ cho đã – Ui, nắc tới đi, mạnh chút nữa. Chết em Lộc ơi! Ngày mai đi học, em nhớ anh chết đi…