VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Có thê thảm chưa? Ông Cảnh sát Trưởng mà phải sợ lại nhân viên, cũng vì hai bàn chân Kim Hằng đang khéo léo “thoa bóp” phần hạ bộ của ông? Ông vờ lớn giọng la Hằng:
– Cô. Sao cô không chịu cung khai luôn mà lại im lặng?
Hằng lẳng lơ, nhõng nhẽo như Điêu Thuyền:
– Tại em sợ… ông cho em đi trung tâm hoàn lương thiếu nhi!

Ở trong đó cả năm, không có đàn ông, em buồn chết đi… em nhớ chết đi! “Ăn” quen, nhịn đâu có quen? Hay là… ông giam em trong căn phòng này đi. ở đây nếu buồn, thì đã có ông bên em, tụi mình… tụi mình…

Ông Cảnh sát Trưởng vờ tằng hắn thật lớn khỏa lấp tiếng của Kim Hằng đang nhõng nhẽo, trong khi hai bàn chân Kim Hằng đang kẹp dương vật cứng ngắt của ngài Cảnh sát Trưởng trong quần. Ông hạ giọng thật nhỏ đủ cho Kim Hằng nghe:
– Toản bú hậu môn của chị Diễm rồi thôi hả? hay… là…
– Dạ đâu có, Hằng lẳng lơ trả lời. Anh ta rút lưỡi ra khỏi lỗ đít chị Diễm là bắt đầu thọc sâu vào cửa mình của Diễm – Đụ bằng lưỡi – Có lúc anh cạp cái mồng đóc của Diễm. Chị chỉ còn la Trời và tên của Toản, chớ không còn biết nói gì
hơn – Cho em hỏi ông một câu: bộ bú như thế sướng hơn đụ hay sao mà họ kéo dài cả nữa tiếng vậy?
– A, cái đó… cô đừng hỏi tôi. Tôi chưa từng biết ba cái vụ đó. Nó dơ dáy, nó súc vật, nó dã man mọi rợ, nó…
– Ông Cảnh sát Trưởngt Ông nói thật hay nói đùa? Bú lồn bú đít mà ông bảo là dơ, là súc vật à?
– Tôi chưa hề làm, mặc dầu đã có gia đình 20 năm rồi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.