VN88 VN88

Gái gọi tuổi mười năm

Đây là ìân thứ hai Lộc nghe cô bé Uyển nhắc đến tên những nhân vậy này. Lộc lại ghen ghen, nên hỏi:
– Em có thể nói thật, là đã bao giờ… hẹn hò với những người mà em vửa kể tên không? Anh thích nghe. Nói đi cưng!
– Hỏi làm chi kỹ vậy? Bộ ghen hả?
– Không phải là ghen. Nhưng anh nghi, chắc đã có ít nhất một ìân, em… em… có không? Nói thật đi? Vừa đụ vửa nghe em thú tội, sướng lắm chớ không phải chơi đâu?
– Nắc em mạnh đi, rồi em kể cho nghe. Mạnh nữa anh ơi!
Hai tay Lộc bợ đít bế Uyển lên, rồi nắc ào ào – Uyển kể:
– Nghe rồi bỏ qua, hổng có ghen bậy à nhen! Có, anh! Em với thầy Báu? Nhớ đừng nói cho ai nghe, chết em? Hồi năm em 12 tuổi. Lông lồn mọc đã dài. Phần đã nhiều ìân em lén xem anh tắm, phần, cái bú tý không còn hấp dẫn nữa. Mà
đụ chuối hay dưa leo thì cũng sướng – Nhưng nó không thật – Nhứt là em muốn được ai bú lồn!!! Bạn em nó nói: chỉ cẩn được ai bú lồn thôi, không cần chơi cũng sướng chết người. Tại anh không để ý – Chớ hồi đó, thỉnh thoảng em tới phòng anh, nhảy lên giường, làm bộ thơ ngây nắm tay anh, ôm anh… mà anh khờ thấy mồ. Người ta sẵn sàng cho mà anh không dám ăn? Cù lần thì thôi chớ!
– Trời ơi, đâu phải anh cù ìân – Nhưng đầu óc anh không nghĩ là em đã sẵn sàng. Và, nếu anh buông lời dụ khị, biết thân thể em có chịu được con cu lớn của anh không?
– Không chịu được, ai mò tới phòng anh làm chi. Hồi đó là em đã bắt đầu chơi chuối mỗi tuần vài ìân rồi đó cù ìân ạ. Có khi, nguyên ngày thứ Bảy, em cổi truồng đắp mềm, mà trong lồn thì luôn luôn có sẵn quả dưa leo, to bằng cặc anh?
Lộc ngừng nắc, chắc lưỡi, tiếc hùi hụi:
– Ừm, anh cù lần thiệt? Hèn chi có bửa anh thấy: hễ em bước vô phòng anh, là tay em khóa cửa, và giọng nói nhỏ hơn? Té ra là vậy? Ngu thiệt? Nhưng, hồi đó… nếu anh thả lời ong bướm ra rủ em. Em có dám cho không?

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.