Cũng như anh hồi sáng nay. Anh bảo: mồm miệng là để ăn cơm, uống nước, nói những lời hoa mỹ, chớ không phải để làm chuyện nhơ nhớp, súc vật, dã man, như chị Diễm em đã bú cặc anh tài xế? Thế nhưng, sau đó, anh hạ giọng, bắt em kể tiếp đoạn hai người đó bú nhau.
Kim Hằng nói một hơi dài như công tố viên buộc tội trước tòa – Nhưng ngài Cảnh sát Trưởng chỉ nghe phong thanh có một phần – Vì ngài đang miên man với mớ suy nghĩ về con vợ người Mỹ Tho có lồn kho ba trách. Trong quá khứ, ngài toan bỏ con vợ này hết mấy lần mà không sao bỏ được – Nó còn trẻ quá, trẻ hơn ngài tới 14 tuổi, thơm xinh như múi mít, trắng hơn bông bưởi – Nhất là cái bộ lông lồn đẹp độc đáo. Rậm rì như rửng u minh, nhưng nó mọc có hàng có lối, gần như có đường ngôi rẻ giữa. Mà các thầy tướng số bảo đàn bà như thế là làm chồng thăng quan tiến chức rất mau. Mỗi ìân vào giường thì chính Thoa (tên vợ của ngài) cổi truồng ra trước, hai bàn tay vuốt ve bộ lông lồn độc đáo, hát nhửng bài sếnh như Rửng Lá Thấp, Tàu Đêm Năm Cũ, Hoa Trắng Thôi Cài Lên áo Tím? Trông nó ruộng thế nào ấy, vậy mà thầy Thiếu Tá mê như điếu đổ, bới vì Thoa đụ không bao giờ biết mệt và đòi ngưng!
Hồi Mậu Thân, khắp thành phố như nằm trong chảo dầu sôi – Những người có súng ống đều phải nằm giữ trại lOO%. Thầy Cảnh sát Trưởng phải 24/24 ngồi dính đít vào ghế văn phòng nghe báo cáo, và giải quyết các rắc rối trong khu vực. ở nhà, ban đêm, Trần Kim Thoa vợ ngài đưa thằng nhóc con tên Hạnh 17 tuổi, gọi nàng bằng mợ dâu, về nhà, tắt đèn hú hí. Giới nghiêm là cấm người đi ngoài phố – Còn chuyện leo rào, nhảy qua sân thượng của mợ Thoa, để vào thẳng phòng mợ ở từng thứ nhất, làm chuyện hoa tình, thì không ai cấm. Mà có cấm cũng không ai bắt được, vì mọi chuyện xảy ra trong đêm tối? Thằng Hạnh đi rón rén đến trước phòng mợ lúc gần 9 giờ, gõ cửa…
– Biết rồi, để mợ mở, Thoa nói.