Thế là em âm mưu, kiếm chuyện cho chị Ba số tìên, bảo chỉ nghĩ việc – Anh thấy đàn bà dễ sợ chưa? Dù Lộc hứa, em vẫn không đủ tin. Trong khi em thì có đến 4 nhân tình. Em nhớ có đọc một câu như thế này của Nhất Linh:
“Con người văn mình ngày càng khám phá những mới lạ của vũ trụ. Trong khi với đàn bà, họ chỉ hiểu cách khiêm nhường, có giới hạn”. Phục ông Nhất Linh quá – Chả trách ông trở thành một văn hào.
Đó đó là tất cả sự thật về những vụ ngoại tình của em. Bây giờ trước khi nghe anh thú tội, em muốn nhờ anh đi ngay lên Quang Trung, lãnh Hạnh về – Hạnh chưa đủ 17 mà anh.
Thiếu Tá Vũ Hào ngoan ngoản như con cừu non, mặc đồ sắc phục, ra xe, cho tài xế chở ông đi lãnh một cháu trai, một tình địch, đã thay ông, làm cho mợ Thoa không bỏ nhà làm gái gọi.
Anh nhớ không ìâm, hình như hôm qua, em có nói nếu em không đi lại với bọn choai choai thằng Cơ, thằng Hạnh và Lộc, có thể em sẽ thành một gái gọi. Loại gái gọi vì sinh lý, chớ không vì tiền.
Lãnh xong Hạnh ra khỏi Trung Tâm Quang Trung, Thiếu Tá Vũ Hào, tối hôm đó, bị bà Thoa bắt phải cung khai hết sự thật về buổi trưa ông với Kim Hằng làm tình. Khai xong, hai ông bà kể như huề. Không ai thắc mắc về ai. Nhưng Vũ Hào nhớ mãi câu nói trên, mới hỏi vợ. Mợ Thoa nói:
– Đúng, anh – Em có nói như thế thật – V đó cũng là đìêu em suy nghĩ tận đáy lòng. Mà nếu em đã làm như thế, thanh danh anh cũng không còn. Anh nghĩ sao?
– Anh hỏi, bởi vì bé Kim Hằng cũng nói một câu giống hệt. Anh thắc mắc: bộ có loại đàn bà thèm sinh lý đến như thế à? Không phải mỗi mình em với Kim Hằng, mà còn cả lô các cô gái giang hồ trẻ trung đều khai như thế.
– Em nghĩ là có – Những ham muốn, ước mơ của phái nử về tình dục, thường không lộ ra bên ngoài. Cho nên làm đ là cách giải quyết thỏa đáng nhất, mà kín đáo nhất. Mỗi gái giang hồ trung bình một ngày đụ ít nhất 6 hoặc bảy đàn
ông. Đã được nhiều tiền hơn một công chức hạng bự, lại còn đã nư cơn thèm tình dục. Tại sao không làm, dù biết khi bị Cảnh sát như anh ruồng bố, họ phải chạy thục mạng. Lỡ bị bắt, phải tù rạc vài năm? Còn lấy chồng, dù là chồng giàu như anh, họ chỉ thỏa mãn có một phần ba về tìên tài – Hai phần ba kia là tình dục thì họ bị thiếu hụt. Em đây chớ ai. Cho nên, em chỉ xin có một đìêu: Cho em tự do “đi lại” với mấy choai choai thiếu niên đó, nếu anh không muốn em thành gái gọi. Nghe em hỏi, và trả lời thành thật, khi gần gụi với Kim Hằng, anh có . cảm thấy
khoái hơn với em không? Ngoài cái khoái lạc tình dục, anh còn được thêm cái cảm giác “ăn rau non” – Có đúng không?