Khác hẳn mọi lần, căn nhà Trương vắng tanh lạnh ngắt như vô chủ, một bầu không khí âm u chết chóc lan toả khắp các phòng. Linh cảm thấy chuyện chẳng lành Cúc Thu vội chạy vào toilette, thì hỡi ôi, người yêu của nàng đang trần truồng nửa nằm nửa ngồi trên bệ xí, thân xác đã nguội lạnh và hơi thở đã tắt từ lâu, duy đôi mắt vẫn mở trợn ngược chứng tỏ nạn nhân vừa trải qua một cơn khiếp đảm. Cúc Thu cả kinh vùng chạy ra phố nhấc mobile gọi cảnh sát trong tiếng nức nở. Bác sĩ pháp y tới hiện trường khám xét cơ thể Trương rất kỹ càng, thấy bàn tay trái của nạn nhân đang nắm chặt bức thư kỳ quái, còn trên cơ thể không có vết thương nào trầm trọng, chỉ có những vết thâm tím nhỏ cỡ đồng 5 xu, tổng cộng có khoảng 200 đồng 50 xu. Lá thư được cảnh sát gắp bỏ vào túi nylon làm tang chứng. Điều đáng nói là trong hai tuần sau đó trong thành phố xảy ra liên tiếp bốn mươi sáu vụ giết người tương tự, với đặc điểm chung là nạn nhân đều bị hành hung trong toilette tại nhà riêng, bàn tay trái đều nắm những bức thư với cùng nội dung như bức được gửi cho Trương. Điểm chung nữa là tất cả các nạn nhân đều có quan hệ luyến ái gối chăn mật thiết với Cấn Cúc Thu, dù rằng mức độ và tần suất có ít nhiều khác biệt. Một hội đồng chuyên trách được cấp tốc thành lập để điều tra và xét xử vụ trọng án kỳ quái, tiến sĩ Dương Chất Minh được đề cử làm chủ tịch hội đồng. Dương người thấp lùn, mắt lé, nách rất hôi dù đã dùng nhiều loại nước hoa hảo hạng nhằm che mũi thiên hạ. Nguyên trước đây Dương say mê Cúc Thu như điếu đổ, nhưng lẽ đời tất nhiên linh cẩu không thể sánh đôi với phượng hoàng, kỳ lân không thể sống chung cùng cóc cáy, Dương bị mỹ nhân kiên quyết cự tuyệt. Có lần Dương thức cả đêm sáng tác một bài sonet dài mấy ngàn chữ đem tới tặng người đẹp, trong đó có câu: “Yêu anh em chớ nhổ lông (nách). Chớ tô môi hồng, chớ vẽ mắt xanh” nhưng Cúc Thu không những không xao lòng mà còn bịt mũi phẩy tay ra chiều khen ngợi: “Thơ anh vừa hay vừa thơm”.