VN88 VN88

Gái quê còn trinh – Truyện 18

Tiến lui cui kiếm đáy mùng định chui ra hỏi nàng cho rõ, nhưng hình như cô ấy đứng dậy, và đang đi về hướng Tiến đang ngồi. Dáng đi của nàng khoan thai lắm, nhẹ nhàng một cách kỳ lạ không giống như kiểu đi của con người, có thể như đang bay, mà lúc này Tiến không hề thấy sự lạ lùng ở nàng, cũng như không thấy sợ, chỉ thấy rún động. Nghĩ tới người con gái trong giấc mơ ban nãy và người con gái này là một, Tiến lại thấy lòng mình nao nao.

Nàng bước đến cạnh bên Tiến. Trong bóng đêm Tiến không thấy rõ mặt nàng ra làm sao nhưng Tiến có thể thấy ràng ràng bộ áo trắng nàng đang mặc là một cái áo cổ trái tim thêu hoa, áo dài phủ tận gót , loại áo không có tay, một mùi thơm của nhang đèn lại thoang thoảng trong mũi Tiến, và một hơi lạnh chợt bao trùm lấy người Tiến. Tiến muốn mở lời nhưng không làm sao mở miệng được. Tay chân Tiến lại cứng đờ chẳng cử động. Tiến chết điếng vì việc xảy ra đột ngột như thế. Nàng là ma ?

Còn đang phân vân những ý nghĩ lung tung trong đầu, Tiến chợt thấy lạnh ngắt ở bàn tay. Thì ra nàng đang nắm lấy tay Tiến. Một hơi lạnh truyền qua chạy buốt vào tim, Tiến hơi rùng mình. Gió bên ngoài đập vào cửa kêu ken két, cành lá lao xao như cố tình hù Tiến, Tiến thấy lạnh thật, nhưng nghĩ rằng lúc nãy tắm dưới mương bị trúng gió. Lại thầm nghĩ trong đầu, Tiến mong muốn mình đừng bị trúng gió lúc này, nếu bị thì sẽ uổng giây phút này lắm. Tại vì … giấc mơ ban nãy thật gây ấn tượng mạnh về vẽ đẹp của nàng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.