Một tay Chiến rời khỏi lưng nàng, đưa lên nâng cằm, đẩy mặt nàng ngửa lên. Nhìn thẳng vào mắt Thúy, Chiến cúi xuống hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng. Chiến chỉ có ý hôn phớt lên môi Thúy để thăm dò phản ứng của nàng, không cố ý đưa lưỡi vào miệng Thúy. Nhưng bất thình lình, nàng ôm cổ Chiến ghì xuống và há miệng đưa lưỡi của nàng lia lên môi chàng. Đáp lại tấm thịnh tình của Thúy, chàng hé môi ngậm lấy lưỡi nàng hút vào trong miệng.
Nụ hôn thắm thiết kéo dài hơn một phút mới chấm dứt. Nhìn thẳng vào cặp mắt mơ mộng của nàng, Chiến nói : ” Nếu Dân không phản đối thì từ nay chúng mình sẽ có nhiều dịp gần nhau hơn. Bây giờ con hãy về, ngày mai chúng ta sẽ gặp lại. ”
Thúy gật đầu và ra xe trở về nhà. Tim nàng đập mạnh, bụng nàng nhào lộn tứ tung. Nàng chưa bao giờ hi vọng và tin tưởng được bố chồng ôm hôn như ngày hôm nay. Thúy lái xe đi, nhưng ngoái cổ, quay lại nhìn chàng cho đến khi không còn thấy bóng dáng chàng nữa mới thôi.
Sau khi tiễn chân Thúy về, đêm đó Chiến thao thức, ngủ không yên giấc, thấp thỏm, mong đợi chóng sáng. Đã nhiều lần, Chiến ao ước được đụ cô con dâu xinh đẹp, nhưng chàng không dám làm sứt mẻ tình phụ tử. Nay bỗng dưng cô con dâu lại tự dâng hiến thân xác và được sự đồng ý của chồng, chàng rất vui vì giấc mộng tự nhiên thành.