Tôi hỏi H., cô gái có gương mặt bầu bĩnh khá xinh: “Đi làm có khi nào găặp mấy cậu trẻ con không em?”. Cô cười hồn nhiên: “Nhiều chứ chị, mùa đông ít khách, nhờ có mấy cu cậu ấy kéo lại chứ không thì bọn em móm, mà hơn nữa các cậu ấy trẻ, phục vụ nhẹ nhàng không mất sức nên bọn em cũng thích”.
L., một cô gái có vóc dáng nhỏ nhắn, thì bảo: “Em nhỏ người, gặp mấy ông to em sợ lắm, chỉ thích mấy cậu trẻ con. Có cậu khi vào cứ lập cập gọi bằng chị, thấy con gái khỏa thân thì toát mồ hôi”.
Các cô chiều khách cũng theo quy định bất thành văn mà các “má mì, bố mì” ở đây đưa ra. Khi khách vào phòng, phải cùng khách đi tắm rửa. Sau đó là màn kích thích, chiều chuộng theo yêu cầu của khách rồi mới được vào cuộc, nếu khách phàn nàn với chủ thì có mà nhừ đòn và mất mối.
Hệ lụy buồn
Khi tôi viết những dòng này thì cậu bé N. gọi điện cho tôi, giọng hoảng hốt: “Chị ơi, cứu em với, em không dám nói với chị em, sợ chị ấy mách bố thì bố em đánh chết”. Thấy tình hình có vẻ gay go, tôi vội gặng hỏi thì N. ấp úng mãi mới nói. Hóa ra mấy ngày nay chỗ đó của cậu bị đỏ tấy, rất đau và rát, đi tiểu buốt.
Cậu mếu máo: “Chị ơi, có khi nào em bị AIDS không? Lúc cho vào em có dùng bao cao su, nhưng bị rách. Hôn thì có lây không chị?”. Tôi vội vàng đưa cậu bé đi khám, lấy cớ là đưa lên thành phố mua ít sách tham khảo. May cho cậu là mới chỉ bị viêm nhiễm thông thường, được phát hiện sớm nên điều trị khỏi.