Dũng là người con trai duy nhất của ông Cường. Mẹ Dũng mất khi chàng vừa mới 20 tuổi nên chàng buồn tẻ, bỏ ngang việc học. Ông Cường thương con, muốn đem Dũng vào làm việc trong công ty nhưng bản tính Dũng tự lập. Chàng thẳng thắn nói:
-Con cám ơn ba đã lo cho con. Nhưng con không thích sống nhờ vả, xin ba hãy cho con tự lập, để thử thách với chính con.
Ông Cường thuơng con, nhưng thấy Dũng cương quyết từ chối, nên ông cũng bằng lòng. Ông nói :
-Ngày mẹ con qua đời, ba có hứa là sẽ lo cho con nên người, vì vậy ba không muốn để con làm việc vất vả.
– Con là thanh niên, không thấy có gì vất vả làm việc hết. Vả lại nghề huấn luyên viên bơi lội cũng là một công việc con thích nhất xưa naỵ xin ba cứ để cho con lo cho cuộc sống của con.
– Con đã nói vậy thì ba đành chịu vậỵ khi nào có gì cần thì con cứ cho ba biết.
Dũng là một thanh niên mới lớn. Nhờ đam mê thể thao từ bé nên chàng sớm có một thân hình lực lưỡng cân đối. Với công việc “huấn luyện viên” dù là đồng luơng ít ổi nhưng công việc thật là nhàn nhã. Mỗi sáng Dũng thức dậy rất sớm, ra sau vùn chạy nhảy, tập thể dục cho đến lúc nắng lên chàng mới vào nhà tắm rửa, làm vệ sinh xong xuôi rồi mới đi ăn điểm tâm thường thì khoảng10 giờ sáng chàng mới ra khỏi nhà đến chỗ làm.