Và những hình ảnh đó đã được ghi vào ánh mắt của Loan; nàng cảm thấy ghen tức với cô gái, mặc dù tình cảm giữa nàng và Hiệp vẩn chưa tiến xa cho lắm, nhưng nàng vẩn không muốn bất cứ bàn tay của người đàn bà nào được khám phá da thịt chàng. Thân xác đó dù sao củng phải thuộc về nàng trước nhất. Từ xa đi lại Loan tằng hắng:
– Ủa ! lên sớm vậy Phượng? Không xuống chơi nửa sao? _ vừa nói nàng vừa nhìn vào
ngón tay giữa của Phượng vẩn còn ở ngay đáy của cái quần bikini hình lá tre đã bị ngón tay đó làm thành một đường kẻ rỏ rệt với mảng nước nhỏ từ trong kẻ sâu rịn ra
Phượng rút vội bàn tay lại rồi với lấy cái khăn tắm quấn vội vào người, giả vờ run lập cập:
– Ừ ! mình thấy lạnh rồi đó! Loan không lạnh sao?
– Mình không thấy lạnh đâu, lên đây ngay chổ nầy còn nóng dử nửa đó! _ vừa nói câu
đầy ẩn ý Loan quay lại nhìn Hiệp vẩn ngáy đều trên ghế bố.
– vậy sao?….mình thì thấy lạnh lắm! Chắc kêu tụi nó lên đi rồi đi ăn trưa chứ…đói rồi!
Nói dứt câu Phượng úp hai bàn tay làm loa gọi vọng xuống bải kêu cả bọn lên phơi nắng:
– c’mon ! everyone come up now….lunch time!!
Tiếng gọi của Phượng làm Hiệp giật mình tỉnh giấc, trong chiêm bao chàng mơ lại cảnh mình bị trói trần truồng trong căn phòng bí mật và những khúc làm tình như điên dại với ba cô gái lạ mặt hôm nào, làm cho dương vật của chàng cương cứng bên dưới lúc nào không biết, Hiệp vô tình chồm dậy dương vật chỉa thẳng đầu khất lú ra ngoài chiếc Speedo cả khúc hết hồn chàng nằm xuống lại, đâu biết Loan và Phượng đã nhìn thấy hết:
– Chuyện gì vậy? _ chàng hỏi Loan
– Oh ! không có gì…thôi dậy đi ! mình chuẩn bị ăn trưa rồi….anh đẹp trai ơi
– vậy hả?…thôi để tôi đi tắm lại nước ngọt cái đã!_ Hiệp quơ tay lấy vội cái khăn lông rồi quấn vào người để che đi cái khúc thịt căng cứng dưới háng, rồi chạy như bay vào private room, nhưng vẩn còn nghe văng vẳng tiếng nói của người thiếu nữ tên Phượng.
– làm gì mà quýnh lên như vậy?….làm như trai tơ không bằng…người ta đã thấy hết trơn rồi hi hi hi!
– ảnh là vậy đó!…sợ dòm mất “dzin”.._Loan phụ hoạ rồi cả hai phá lên cười nham nhở.
– không hiểu tại sao đa số đàn ông thường như vậy hết! Trong lúc ngủ lại có hiện tượng đó? _ Phượng vừa bậm môi vừa vẽ ngoằn ngèo lên các.
– Thằng lớn ngủ còn thằng nhỏ thì muốn tìm của lạ!
– Vậy là sao ? _ Phượng hỏi.
– Thì bà không thấy sao? Nó vùng lên ngóc cái đầu đỏ hỏn ra ngoài cái Speedo đấy à?
– Oh! …..cái bà quỷ nầy! Bà muốn nói cái..cái….của..
Trong lúc Phượng còn mắc cở chưa dám nói ra thì Loan vội đỡ lời cho nàng:
– thì cái con cu của ảnh chớ còn cái gì?
– Đồ quỷ nè! Aên nói tục tĩu lở có ai nghe thì chết _Phượng đánh nhẹ lên vai Loan
– Thôi đi bà ơi! ở xứ nầy lâu rồi mà còn làm bộ…thế kỷ 21 rồi nghe, đừng tưởng còn ở Việt Nam hả?
– 21 thì 21 chớ! Nhưng để thấu đến tay ảnh thì còn gì là mặt mủi của mình, dù sao củng là đàn bà mà…_vừa nói hai má Phượng vừa ửng hồng, nàng cúi xuống cát vẽ tiếp tục.
– Thôi đi bà ơi!..tôi biết bà củng khoái muốn chết còn làm bộ…
– Ai nói tôi khoái dòm cái đó?…đừng có ẩu nghe, xí!
– Xí!_ Loan nguýt lại rồi cả hai lăn ra cười ngất ngưỡng.
– Nói thiệt với bà nghe!… Phượng khều Loan.
– Thiệt cái gì?. Loan quay lại