Phượng điều chỉnh những vòng cơ âm đạo để vắt cạn đến giọt tinh dịch cuối cùng trong dương vật của Hiệp; nàng mệt lả giở hai nách của chàng lên úp miệng vào đó mút liếm khô hết lớp mồ hôi vùng nách non nhẵn nhụi rồi buông người nằm úp lên ngực Hiệp ngủ ngon lành trong khi vẩn còn để dương cụ của chàng nằm trong âm hộ; chờ Phượng ngủ say chàng xoay người đặt nàng nằm sang một bên rút dương vật ra khỏi âm vật, đắp mền cho nàng rồi đứng dậy; Hiệp trần truồng đi về phía tủ lạnh khui chai nước suối tu cạn. Hiệp đi ra balcony nhìn xuống vùng thung lũng ngoằn ngèo mà thở dài. Ý định trốn chạy đã làm chàng phải thay đổi thái độ với Phượng; Hiệp giả vờ yêu nàng tha thiết để tìm cơ hội thực hiện kế hoạch tẩu thoát. Không biết bây giờ Loan ra sao? Đã lâu lắm rồi không được gặp mặt, nàng có được đối xử đàng hoàng, hay là lâm vào hoàn cảnh giống như chàng?. Hiệp ngã mình lên cái ghế bố phía sau thư giãn hít thở không khí trong lành; từng cơn gió biển thổi luồn khắp da thịt chàng tạo một cảm giác dể chịu, làm vài động tác để buông thả cơ thể lắng nghe từng đợt sóng dạt vào bờ cùng với nắng ấm và gió nhẹ Hiệp tưởng mình như đang bay bổng thoát khỏi cảnh đời ô trọc, chàng đi vào giấc ngủ.
Một vật nhơn nhớt chạm vào đầu cu làm Hiệp tỉnh giấc, chàng ngó xuống thầy Phượng đang quỳ giữa hai đùi chàng và ngặm cả bộ sinh dục mềm xèo của chàng vô miệng bú ngon lành; Hiệp nhột nhạt cựa mình:
– đừng em! Anh còn mệt !…
– bao nhiêu đó mà mệt gì?
– ra ba lần rồi còn gì?
– Không biết em muốn nưã à? _ Phượng phụng phịu.
– để tối đi nha! Tối anh cho em ba cái luôn! Chịu không?
– Thôi nói vậy chớ để anh dưỡng sức chư! …em ra hoài cũng mệt thấy mồ luôn!..tha cho anh đó!
– Ghê chưa!…vậy em lo cho em thôi chứ đâu có lo cho anh?_ Hiệp giả vờ mắng yêu.
– Chứ sao! …để anh sung sức quá, đi kiếm con khác làm bậy bạ hay sao?…anh là phải để dành cho em thôi!