Chàng nhìn theo tiếng nói, một thiếu nữ xinh đẹp xuất hiện từ nhà bếp; củng là loại đợt sống mới. Tướng người cao ráo, mái tóc đen mướt dài chấm vai; nàng mặc chiếc T-shirt màu vàng xẻ nách ngắn quá rốn và chiếc quần jean bạc màu rách tơi tả ở hai đầu gối càng làm nét đẹp nàng thêm mang dại; mái tóc đen ôm gọn lấy gương mặt trái xoan trắng mịn chỉ phớt chút son trên đôi môi trái tim căng mộng; sống mủi dọc dừa cao ngất chạy dọc xuống đôi mắt bồ câu thật đẹp; trông nàng như tiên thoát tục bị đày trong thân xác khiêu gợi liêu trai. Đôi gò ngực căng phồng cong vút như muốn thoát khỏi sự gò bó, nàng không mặc nịt vú và chiếc quần jean bó tròn cặp mông vung cao khêu khích. Không thể dùng bút mực để tả sắc đẹp của nàng. Đưa cho chàng ly nước nàng cười hồn nhiên:
– uống ly chanh đường cho khoẽ nhe!
– Cám ơn chị!….không biết tôi đang ở đâu vậy?
– Đây là nhà tôi!…ông đã bất tỉnh gần nửa ngày rồi!…củng mai hôm nay là chủ nhật! _cô gái hất mái tóc ra sau, rồi trả lời.
Chợt nhớ lại điều gì; Hiệp dở lớp mền nhìn xuống dưới:
– vậy là chị đã….đã….
cô gái cười ngất:
– Ô! Xin đừng hiểu lầm! Thật ra những cô y tá trong nhà thương tắm rửa cho ông đó!…rồi tiện tay
giặc luôn bộ đồ cho ông và họ Free cho ông cái áo của nhà thương đó!….thấy ông còn chưa tỉnh nên tôi và họ đem ông về đây!….đừng nghĩ bậy nha! _ nói xong cô gái trợn mắt nhìn chàng.