… Hắn giựt mình tỉnh giấc vì ánh mặt trời xuyên qua khung cửa sổ chiếu chói chang vào mặt. Đầu hắn tuy còn nhức bưng bưng vì men rượu tối hôm qua, nhưng bắt đầu hoạt động, hắn nhớ lại thật rõ ràng cái cảm giác sướng khoái khi con cặc hắn được chui vô cái lồn chật chội của chị hai Ngọc. Sao bây giờ lại nằm ờ nhà?Hắn ngồi phắt dậy khi nhận ra rằng mình đang nằm trên giường của con Loan. Hắn lắc mạnh đầu mấy cái cho tỉnh hẳn với hy vọng là mình chỉ chiêm bao. Nhưng khi nhìn thấy những vết máu và tinh dịch còn loang lổ trên chiếu thì hắn biết là hắn không nằm mơ và chị hai Ngọc mà hắn dày vò không thương tiếc tối hôm qua là ai rồi. Hắn nhìn quanh không thấy bóng dáng con Loan đâu, chỉ nghe tiếng chú Tư ngáy ầm ỹ ở cái ghế bố trong góc nhà. Hắn vùng dậy đi nhanh ra sau hè múc nước trong lu xối ào ạt lên đầu…
…Từ bữa đi coi phim về, người con Chi lúc nào cũng rạo rực, khó chịu. Nhất là khi nhớ lại những cảnh mùi mẫn. Nó cứ tưởng tượng mình như là nhân vật nữ trong phim, vì yêu mà đã tự nguyện từ bỏ cuộc sống nhung lụa, để đi theo hoạt động với một anh chàng gián điệp hào hoa. Nó thèm một cuộc tình như thế, nhưng quanh cái xóm này, chẳng có thằng con trai nào tán tỉnh nó. Không phải tại nó xấu xí, hay không hấp dẫn mà ngược lại là khác. Khuôn mặt nó xinh xắn, thân hình cân đối, da thịt thì trắng hồng. Cặp vú tuy chưa phát triển hoàn toàn nhưng cái ức thật đầy đặn làm nổi rõ hai bầu vú no tròn. Nhưng nó không hiểu rằng đẹp thôi chưa đủ, con gái cần phải có tính hiền dịu nữa. Tụi con trai trong xóm không dám xáp lại gần cũng là vì ngán cái miệng chua ngoa đanh đá sẵn sàng chửi của nó. Chỉ có một đứa duy nhất trong xóm mà con Chi có thể trò chuyện lâu là thằng Đắc. Bởi vì thằng Đắc hay lại nhà nó chơi với thằng Thọ và coi con Chi như là em của thằng đàn em mình, nên không sợ cái miệng của nó. Nghĩ đến thằng Đắc con Chi thấy hình tượng của thằng Đắc cũng na ná như chàng tài tử trong phim vậy, tuy mặt mũi không đẹp trai như anh chàng đóng vai chính, nhưng vẻ yên hùng của nó khi gặp ẩu đả cũng giống lắm, nhất là tài phóng dao của nó, không thua gì tài phóng dao của anh chàng gián điệp nhị trùng. Càng nghĩ và so sánh thằng Đắc với anh chàng điệp viên con Chi cảm thấy tim mình đập loạn lên.