Đang say sưa lên mặt với thằng Đắc vì chuyện chiến quốc thì thằng Thọ chợt nhìn thấy cái gì giống như là cái quần lót của đàn bà nằm sát chân giường. Bây giờ nó mới để ý trên giường của nó có vài dấu loang lổ. Nó liền hiểu ra ngay chuyện gì đã xảy ra trên giường của nó trước khi nó về. Nhưng nó tảng lờ như không biết, hỏi lại thằng Đắc câu hỏi hồi nãy.
– Tối nay mày kiếm tao có chuyện gì không?
– Ờ tao tính mượn mày chút tiền đu tàu hoả ra Nha Trang buôn một chuyến. Tao tính hỏi chị hai Ngọc mượn nhưng bất thình lình con Lệ đi cắm trại về nên tao chưa kịp lấy. Mà ngày mai là phải đi rồi vì có chuyến tàu Thống Nhất.
Thằng thọ tức lắm nó nghĩ thầm trong đầu ” mẹ nó chơi em mình xong rồi bây giờ còn muốn mượn tiền nữa “. Bỗng trong đầu nó lóe lên một ý nghĩ làm nó nguôi giận.
– Mày cần bao nhiêu?Mà mày tính buôn cái gì?
– Tao nghe thằng Hùng nó hay đi buôn trên xe lửa nói ra Nha Trang mua mực bán lời lắm, rồi khi về gần Dầu Dây vô rừng đốn mớ củi nữa mang về đây bán là sống vi vút cả tháng.
– Tao còn có nhiêu thôi, hôm qua xui quá nướng hết trăm mấy rồi
Thằng Đắc đếm thấy chỉ có gần năm chục đồng. Nhưng nghĩ bụng có còn hơn không. Ít thì buôn ít cùng lắm là đi đốn củi thiệt nhiều về đây bán là được rồi. Mà nói cho cùng chuyện nó đi buôn chỉ là cái cớ để nó tạm lánh mặt con Loan mà thôi.
– À còn chuyện này nữa tao tính nhờ mày
– Chuyện gì nữa đây đại ca?
– Tao đi chắc phải hai ba ngày mới về, thành thử mày có gặp con Loan thì nói cho nó biết để nó khỏi lo lắng. Nếu nó cần gì mày cứ giúp cho nó. Tao về sẽ tính chuyện phải quấy với mày sau.