Thằng Thọ thấy đúng ý mình cười khì khì
– Được rồi mày khỏi lo, cứ làm như là đi luôn không về dzậy. Thôi tao đi ngủ đây mệt rồi. Mày có muốn ngủ lại đây tối nay không?
– Tao cũng tính như vậy. Để tao nằm dưới đất được rồi.
Thằng Thọ ném cái mền của nó cho thằng Đắc rồi nhắm mắt đi vào giấc mộng.Với những toan tính trong đầu, hứa hẹn đầy hấp dẫn sẽ được thực hiện trong nay mai…
… Ngồi lắc lư trên nóc toa xe lửa tốc hành từ Bắc ra Nam. Thằng Đắc nghĩ ngợi lung tung. Nó đi rồi không biết con Loan bán trà đá ở ga xe lửa có đủ tiền lo cho chú Tư không?. Đang miên man nghĩ đủ thứ về con Loan thì thằng Hùng lé vỗ lên vai nó.
– Anh Đắc! ở toa chín có đánh nhau đó đi coi không?Đánh trên nóc toa chớ không phải bên trong toa đâu.
Toa chín là toa áp chót của đoàn tàu thường được chở hàng hoá hay hành lý ký gởi. Ít khi nào tụi nó dám lảng vảng ở mấy toa đó. Vì công an thường tới lui thường xuyên để canh chừng.
– Thôi đi mày ơi! Tụi mình nhảy tàu không có vé lại đó làm chi, mắc công tụi công an ” tó ” là phiền lắm.
– Em mới ở đó về nè. Phe ta ( dân đi tàu lậu ) coi đông lắm. Tụi công an có ở đó nhưng ngó lơ. Hình như đại ca hai băng đang chơi nhau đó anh Đắc.
Nghe thằng Hùng lé nói vậy thằng Đắc cũng tò mò nên đứng dậy cùng Hùng lé chạy đi coi. Tụi nó thoăn thoắt nhảy từ nóc toa này sang nóc toa khác. Khi gần đến cuối đoàn tàu thằng Đắc đã trông thấy một đám đông ngồi quanh dài theo hai mép của nóc toa xe lửa hò la. Chính giữa nóc toa có hai bóng người hết nhập vào rồi lại bung ra. Khi gần đến nơi thằng Đắc cẩn thận đảo mắt nhìn quanh thì thấy ở phía dưới toa hàng có hai tên công an đứng phì phèo hút thuốc, tỉnh bơ như không hề biết trên nóc toa xảy ra chuyện gì. Nó yên tâm mon men ngồi lẫn với mấy đứa đang ngồi. Trận chiến có vẻ gần như kết thúc vì động tác của hai tên đang đánh nhau chậm hẳn vì đuối sức. Một tên thì mặt dài như ngựa, tên kia thì rỗ chằng chịt. Cả hai mặt mũi đều sưng húp. Tên mặt rỗ có lẽ bị trúng đòn nhiều hơn nên miệng đầy máu. Cứ mỗi lần cả hai ngã về phía mép toa tàu thì hàng rào người ngồi xem giữ chúng lại để chúng khỏi rơi xuống đất. Sau một hồi đấm đá tên mặt ngựa đã đè được tên mặt rỗ xuống nóc toa dùng hai tay bóp chặt cổ tên mặt rỗ. Tuy cố gắng vùng vẫy để thoát thân nhưng tên mặt rỗ không thoát nổi. Mặt hắn càng lúc càng tím dần. Thình lình có một tên đang ngồi coi ở chỗ thằng Đắc đứng dậy phóng về phía hai người. Vừa lúc thằng Đắc duỗi chân cho đỡ mỏi, khiến cho hắn vấp phải chân thằng Đắc mà ngã chúi nhủi. Lập tức tên này liền bị mấy tên ngồi quanh đó đè xuống, rồi nắm lấy tay chân của nó quăng ra khỏi tàu. Chỉ nghe một tiếng ” Ối ” cả thân hình của tên đó mất dạng, vì đoàn tàu vẫn lao vun vút về phía trước. Thằng Đắc không ngờ cái duỗi chân của nó mà xảy ra chuyện dễ sợ như vậy. Nó cảm tưởng như đâu đó có vài chục con mắt hận thù đang nhìn về phía nó. Lúc này thì tên mặt rỗ không còn dùng hai tay giằng co với tên mặt ngựa mà đập lia lịa trên nóc toa miệng như muốn nói gì đó nhưng chỉ phát ra được những tiếng ằng ặc. Chỉ một lát sau nó nằm xụi lơ không còn thấy dẫy dụa nữa. Mặt mũi nó tím bầm hai mắt trợn ngược. Lần đầu tiên thằng Đắc mới được chính mắt nhìn thấy cảnh người giết người như thế nên mồ hôi nó vã ra như tắm. Trên nóc toa bây giờ một số reo hò vang trời. Số còn lại thì tiu nghỉu như mèo bị cắt tai. Tên mặt ngựa nhấc bổng cái xác thằng mặt rỗ lên hất mạnh ra khỏi nóc tàu. chỉ nghe một tiếng” bụp ” vang lên thân hình tên mặt rỗ đã mất hút.
– Đàn em Khải rỗ nghe đây. Bây giờ tao là xếp sòng ở đây, tụi bây còn thằng nào chưa phục bước ra. Thằng nào… Thằng nào?