Trời ơi! Anh ta đẹp trai quá ! Chắc anh ta là một siêu người mẫu đây mà! Vầng trán cao thông minh, vai rộng năm tất, lưng to và có khuôn mặt chữ điền rất là đàn ông . Tại sao một người mẫu lại đứng ở một nơi hoang vắng như thế này vào giờ này chứ ?
Anh ta nói:
– Cám ơn đã ngừng xe, hai em có thể nào cho tôi quá giang không ?
Giọng nói đó sao mà trầm bỗng! Hồng bỗng cảm giác da thịt được sưởi ấm trong giọng nói đó . Giọng nói của anh ta thật ngọt ngào, dễ chịu, và có sức lôi cuốn nào đó làm Hồng như muốn mở cửa ra ngay tức thì để đón anh ta vào .
Anh ta dường như nhìn thẳng vào Lan đang ngồi với cái miệng há hốc vì vẻ đẹp của anh chàng này . Trông anh ta như là Brad Pitt vậy đó !
Lan nhũn nhặn trả lời bằng cái giọng đã “chịu đèn” anh ta:
– Um . . . Đương nhiên là được rồi, anh lên xe ngồi ở phía sau đi nhé!
Sau khi anh chàng lên xe thì Lan lẫm bẫm tự trách thầm mình: “Trời ơi! Lan à ! sao mày dễ dãi quá vậy , lại cho một người đàn ông lạ mặt lên xe vào lúc này ? Nhưng thôi trễ rồi, anh ta đã ngồi xuống ghế rồi !”
Bỗng Lan lên tiếng:
– À, Hồng, mày lái xe thế tao một chút nhé ! Tao bỗng nhiên thấy hơi mệt .
Lúc đó Hồng day qua định trả lời với Lan là “Được”, thì Hồng cũng phát giác là anh chàng nọ đang cười mỉm chi nhìn nàng. Hồng bỗng thấy xao xuyến trong lòng vì nụ cười thật dễ thương của anh ta. Hai đôi má lúm đồng tiền trông mới có duyên làm sao !