Cuc nói chuyện này, An kể lại, nên Du mới biết nỗi khổ của Lan. Sau đó, hai vợ chồng có đi bác sĩ, chữa đủ cách, nhưng chẳng có kết quả gì. Lan càng lúc càng bực b, rất hay gắt gỏng với Bu, khi buồn lại sang nhà vợ chồng Du, có khi ở suốt mấy ngày mới về nhà. Sáng nay, sau khi cải ln với chòng, Lan lại đến nhà Du. Hôm nay, vợ Du lại vắng nhà cả ngày, chỉ có mình Du ở nhà tiếp bà chị dâụ Sau khi ngủ trưa một giấc, Lan đi tắm và bây giờ đang ngồi chải lại mái tóc dài đen mướt của chị. Du cũng chuẩn bị đi tắm, chỉ mặc đc cái quần xà lỏn, đang ngồi coi TV trong khi chờ Lan tắm xong. Nghe lờI than thở chán chường của Lan, Du ngồi lại, ái ngại, cố khuyên vài lờI :
– Để em hỏi thằng bạn của em là bác sĩ ở Việt Nam xem ở bên đó có thuốc gì chữa được cho ảnh không. Thôi chị đừng buồn nữa.
Lan không nói gì, ngồi ngữa đầu ra sau, măt lim dim, có vẻ như suy tuởng điều gì. Sau vài phút im lặng, Lan chợt mở mắt nhìn Du hỏi:
-Nghe An nói em thuc loại ” xung ” lắm phải không?
Du đỏ mặt vì hơi bị bất ngờ bởi câu hỏi táo bạo của người chị dâụ Quả thật, nảy giờ Du đã cảm thấy trong lòng rạo rực khi nghe tâm sự thầm kín của Lan. Du đã phải dùng chiếc khăn tắm che ’’thằng nhỏ’’ đang từ từ vương dậy dưới lớp vải mỏng của chiếc quần xà lỏn. Tuy biết như thế là không phải, nhưng trong người Du bổng dâng lên nổi thèm khát ôm chặt lấy thân hình căng đầy nhựa sống của người chị dâu ngồi sát bên. Khi nghe Lan hỏi, Du hơi giật mình có cảm tưởng như bị bắt quả tang. Nhưng nhận thấy vẻ mặt tò mò thật sự của Lan, Du trấn tỉnh, lựa một câu nói đùa: