Không biết do vô tình hay cố ý mà Phương lại mặc cái váy bó sát cặp mông và áo thun ngắn, lòi rốn, rộng thùng thình, dễ cho chàng “hành lạc”, “làm ăn”.
Mái tóc chấm vai, cặp môi hồng mọng làm chàng muốn ngậm ngay mà thôi, Nếu nàng là người con gái khác, không phải là con của người tình, thì Khoa đã kéo nàng về nhà mình hành lạc, nhưng với nàng, chàng thật sự trân quý, không muốn phí uổng một nụ hoa. Chàng chỉ muốn làm tình với nàng khi nàng đã chín mùi mà thôi.
– Anh làm gì mà nhìn em …. chết chăm vậy?
– Em còn không biết sao? nhớ em lắm!
– Nhớ mà trốn biệt 5 ngày, gọi máy không bắt!!!!!
– đừng vậy mà, anh đi công tác, trên biển, máy không bắt sóng được .
Phương như trút được gánh nặng “hóa ra ảnh đi làm”!
Dẫn Phương vào chòi lá, Khoa sành điệu đốt đèn nơi cửa ra vào, báo hiệu chòi có người, sau khi kêu thức uống, chàng quay qua Phương hỏi:
– Em thuốc bài chưa?
– Em học không vô!
Chỉ vào đùi mình, Khoa nói: Ngồi lên đây .
Phương vui vẻ ngồi lên đùi chàng, Khoa nói: Trả bài cho anh
– Em đi học, anh đâu biết gì mà đòi em trả bài?
– À ha, học trò hư, lát thày sẽ phạt, bây giờ thày dạy lại cho nè….
Chàng đặt lên môi Phương một nụ hôn cháy bỏng, chàng lùa lưỡi Phương vào miệng mình, mút thật mạnh, Phương ôm chầm lấy Khoa, trao cho chàng nụ hôn nồng cháy ….
Khoa bỗng ngưng hôn và nói: phạt em 3 bữa không gặp!!!!!! Dạy có 1 nụ hôn mà 5 ngày chưa thuộc!
– Anh ăn gian, em tưởng anh hỏi chuyện trường lớp, ai biết anh hỏi chuyện yêu đương!
– Không phải chuyện yêu đương mà là học yêu đương!
– Nè, em trả bài lại nếu giỏi, thày rút hình phạt nha!
Bắt trả bài hôn đã đời, Khoa dạy nàng hôn vú! Chàng bắt đầu bóp vú nàng, se đầu vú và đặt miệng vào, liếm quanh nhũ hoa nàng rồi mút mạnh dần, khi thấy nàng đơ người, chàng đổi chiến thuật liếm nhẹ và bóp, cứ thế 5 phút, khi nàng lã người, chàng bỗng ngưng và nói:
– Em thực tập trên người anh đi!
Phương bừng tỉnh, thôi chết, đâu còn nhớ ảnh đã làm gì mình. Tuy mắc cỡ, nhưng Phương vẫn nhẹ cỡi nút áo Khoa ra, đưa miệng lên vú chàng, mút như đang …. Ăn kẹo!
– Em làm sai rồi, thế này làm sao giữ được người yêu! Ngồi im, tập trung tinh thần vào từng cử chỉ của anh rồi lập lại nha.
Một lần nữa, Khoa Ru nàng vào giấc mộng yêu, lần này, tuy ráng giữ bình tỉnh để “học” nhưng Phương vẫn lã người, không tài nào tập trung tinh thần được. Và cứ thế, Khoa dạy, nàng thực tập cho đến khi chia tay thì Khoa cũng đã bắt đầu bị Phương dùng miệng mình đưa chàng vào mê hồn trận, thế mới biết, học sách vở thì khó và lâu, học yêu thì rất lẹ!
Trước khi chia tay, Phương nũng nịu: Khi nào em gặp lại anh?
– Anh sẽ gọi cho em
– Umm, đừng bắt em chờ lâu quá nha
– được rồi, em yên tâm về đi …