VN88 VN88

Kí ức phang bà dì

Từ buổi đó, không ngày nào tôi không leo lên trần nhà chờ dì vô phòng tắm, tôi đem theo cái khăn lông để khi phóng phụt tinh ra khỏi làm ướt trần nhà. Mấy bữa sau, tôi bò theo để nhòm trong phòng ngủ, dì mặc cái áo ngủ kiẻu Mỹ, mỏng tang chỉ có hai sợi dây đeo hai bên vai, dì cho thằng Tú gố đầu tay, kéo trễ áo cho một bên vú bật ra, rồi nghiêng ngư ời kề nuốm vú vào miệng nó, thì thầm : ” Tú mâm mâm ngoan rồi ngủ nha cưng “. Thằng bé lại rúc vào vú mẹ mà mút, dì đưa tay xoa lưng nó :” Ngủ ngoan đi con …Ngủ đi!…” . Tôi nằm theo dõi, mà nứng hừng hực. Được một lát, thằng bé có vẻ lim dim ngủ, miệng rời nuốm vú. Dì nhẹ nhàng nâng đầu nó, rút tay hôn lên miệng nó, vừa hôn, vừa thủ thỉ ; ” Tú cưng của mẹ ngủ đi…Ngủ đi con …” Dì dỗ nó ngủ, rồi cũng ngủ theo . Tôi mò mẫm lần bò xuống.
Bác tôi ở biển về?được hai tuần thì tôi thi được bằng laí xe. Bác cho tôi lái xe của bác chạy những việc vặt, buổi chiều dì Nguyệt đi làm vẫn đi bằng xe bus, nhưng tối khuya thì bác bảo tôi đi đón dì về, bác chép miệng : ” Tội nghiệp cô ấy, đêm khuya thân gái một mình ” . Tôi biết được cái quang cảnh phòng trà về đêm . Mỗi bàn đều có một cô ăn mặc hở hang khiêu gợi ngồi lả lơi với khách trong ánh sáng lờ mờ . Có cô chiêu đãi còn lại ôm lấy tôi hun chụt lên má, làm tôi mắc cỡ muốn chết. Dì la lên: ” Con nhà người ta là học sinh chân chỉ, đừng tầm bậy nha” . Rồi dì dắt tôi ra xe. Tôi lái xe mà trong lòng cứ xốn xang vì cái cảnh lả lơi khêu gợi trong phòng trà và nhớ lại những hình ảnh dì lõa thể trần truồng trong nhà tắm . Dì thì vẫn coi tôi như em nhỏ ngây thơ, nói cười rất tự nhiên, thỉnh thoảng lại vừa nói vừa đưa tay đập đập lên đùi tôi nữa.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.