VN88 VN88

Kí ức phang bà dì

Tô? hôm lễđộc lập. dì xin phép bác cho tôi đi xem pháo bông ỏ sân vận dộng tỉnh . Xe đậu khá xa, mẹ con dì với tôi phải mang tấm ny lông và đồ ăn uống đi bộ vào bên trong. Đi sớm để được chỗ tốt, tới nơi trải tấm ny lông ra rồi nằm nghỉ chờ tối. Thằng Tú được thỏa thích chạy chơi. Dì nằm bên tôi, nòi chuyện mấy câu rồi lim dim ngủ. Tôi thì háo hức, nằm không yên, mắt cứ liếc qua để chiêm ngưỡng thân thể nẩy nở của dì ngay sát bên, cái mùi thơm tho vừa son phấn, vừa da thịt đàn bà làm cho tôi như người say sóng.

Tiếng pháo bông nổ đầu tiên làm dì tỉnh dậy, ba chúng tôi say mê xem chương trình pháo bông thật là đẹp. Được một lát, dì Nguyệt co vai kêu lạnh. Dì kéo thằng Tú lại, ôm nó sát vào lòng; ” Lại đây mẹ ôm con cho ấm nha” . Mùa hè, nhưng về khuya, gió từ biển thổi về bắt đầu thấm lạnh, dì bắt đầu run lên rất tội nghiệp . Tôi nhìn quanh, chỉ có cái khăn nhỏ, tôi đưa cho dì quàng che hai vai . Dì run lâ? cập: ” Lạnh quá Hiển ơi! Con ngồi ôm lưng dì cho ấm đi ” . Tôi líu ríu làm theo. Tôi quỳ, áp sát ngực vào lưng dì, rồi vòng tay ôm chặt lấy cả dì và thằng Tú. Thằng nhỏ thích chí cười rúc rích. Dì nói : ” Con cứ ôm chặt như vầy là khỏi sợ lạnh” rồi tiếp tục chăm chú coi pháo bông, reo hò theo người ta khi có bông đẹp bung trên bàu trời . Tôi không còn thần trí nào mà theo dõi pháo bông. Mái toc?của dì lòa xòa chạm vào má tôi, người dì thơm tho phả vào lỗ mũi, tầm mắt tôi thì cao, nên nhìn xuống đằng trước hai cái bầu vú tròn mà trắng nhễ nhại trong đêm bày ngay trước mắt. Đã vậy cái củ lẳng của tôi nó bắt đầu cục cựa, nó cương cứng lên, nó đụng vào lưng dì rồi . Tôi thấy nứng nóng rang rang, sợ dì biết muốn nhích xa ra, nhưng lại tiếc rẻ nên cứ dí sát vào lưng dì. Nó giựt giựt như vậy, bề nào mà dì không thấy? Hay là dì mải xem pháo bông mà không để ý? Tôi nứng cuồng lên rồi, tay chân tôi, sau lưng tôi rang rang như có kién bò, các thớ thịt giật nhánh nhánh, mắt tôi như mờ đi, chỉ thấy vú của dì trước mắt đang phâ? phồng lên xuống, tay tôi ghì chặt lấy dì, chết rồi, tinh khí của tôi nó đang cuồn cuộn sắp phụt ra tới nơi, tôi nhích người lui lại, tay vẫn ôm dì thật chặt, mặt tôi hơi cúi xuống, tôi thở phì phà ngay gần má dì, làm sao mà dì không biết, nhưng tôi đâu còn suy nghĩ gì được nữa, phóng tinh rào rạt ướt sũng cái đũng quần.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.