VN88 VN88

Kiếm khách đào hoa

Thật ra điều kiện đó chẳng có gì khó khăn, chỉ là đổ xúc xắc thắng được người của kĩ viện. Tức là khách bỏ ra mười lạng làm lệ phí, nếu thắng có thể khỏi cần bỏ ra ngàn lạng mà vẫn có thể được danh kĩ của Mộng Hương Viện hầu hạ một đêm. Điều này quả hấp dẫn khiến mọi người đổ xô vào chơi trò may rủi, nhưng đâu biết họ không có chút ít hy vọng nào thắng được tay cầm cái của kĩ viện. Hắn vốn là cao thủ giang hồ trong ngành đỏ đen, chỉ cần một phát kình lực là có thể ngầm điều chỉnh mặt xúc xắc theo ý mình. Vì thế thự chất đám công tử bỏ mười lạng ra chơi trò này chỉ như đem bạc vất cho kĩ viện không thu lại được gì. Những kẻ thắng được lão đều là chân gỗ tay trong của nhà thổ bỏ ra câu khách mà thôi.

Chính bởi thế mà đêm nay lão già râu trắng cầm cái toát mồ hôi khi vừa lật bát, lão không tin vào mắt mình khi thấy ba con xúc xắc lần lượt hai, ba, bốn nút, vừa tròn chín. Vậy là hán tử quái dị kia mới thắng chứ không phải là lão, cho dù rõ ràng khi nãy lão đã điều chỉnh để trong bát chỉ có một nút nhưng không hiểu sao mặt tứ lại hoá thành hai nút thế kia.
– Vậy đêm nay tôi được chọn một cô nương của kĩ viện này rồi đúng không. – Hắn nheo mắt vừa như trêu chọc vừa như thách thức bằng giọng trầm ấm nhưng hơi lạ của một kẻ đến từ vùng quan ngoại.
Lão giá vẫn còn bàng hoàng, lấy tay quệt mồ hôi, liếc qua mặt kẻ vừa thắng lão lắp bắp
– Vâng, vâng. Mời công tử lên lầu. – Gã quay sang tay nhỏ quy nô ra lệnh – Mau đưa công tử lên phòng của Ngân Hoa cô nương.
– Chúc công tử hưởng thụ vui vẻ, cô nương đó thuộc hạng xinh đẹp nhất của bổn viện, nhất định sẽ khiến công tử hài lòng.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.