VN88 VN88

Kỳ nghỉ hè chỉ địt nhau

Sau chuyến đi thăm nuôi đó, quan hệ giữa cô Mỹ-Hạnh và tôi càng ngày càng khắn khít hơn. Nhưng dù sao thì cô vẫn xem tôi như mt đứa em nhỏ, mt thàng học trò cưng. Còn phần tôi, tôi càng ngày càng nhìn cô dưới mt cặp mắt khác. Tôi xem cô như mt người yêu mà mình không dám tỏ, mt người yêu ngoài tầm tay với.

Cuối năm lớp 9, tôi được mẹ tôi cho biết là bà đã đóng tiền cho tôi đi vượt biên. Ngày đi là tối hôm sau. Nghe tin, phản ứng đầu tiên của tôi là chạy đến nhà cô Mỹ-Hạnh. Cô đi đâu chưa về, tôi ngồi trước cở chờ đợi. Mãi đến 10 giờ tối cô mới về. Thấy tôi, cô ngạc nhiên:
– Thành làm gì mà ngồi ngoài này?
– Em có chuyện cần nói với cô.
Cô Mỹ-Hạnh mở cửa cho tôi vào nhà. Vì đã tối nên cô đóng cửa cài then lại cẩn thận. Đợi cho cô ngồi xuống, tôi nói:
– Em đến để từ giả cô. Ngày mai em sẽ ?đi? rồi.
Cô ngạc nhiên, suy nghỉ giây lát rồi đứng lên, đến ôm lấy tôi:
– Cô không biết nói gì hơn! Thôi chúc em đi an toàn, đến nơi đến chốn.
Cô bỗng lấy tay dụi mắt. Hai hàng nước mắt chảy xuống má cô. Tôi quay gót đi ra:
– Thôi em về nghe cô!
Ra đến cửa, tôi áy náy đi không đặng. Tôi thu hết can đảm để nói điều mình muốn nói nhưng lại không dám. Còn vài bước nữa, tôi biết đây là cơ hi cuối cùng của tôi. Phải nói hoặc sẽ hối tiếc trọn đời. Tôi quay lại:
– Cô. Em có điều này…
– Gì hả em?
– Mong cô tha lỗi cho em. Em muốn nói là… em yêu cô.
Hai má cô Mỹ-Hạnh ửng đỏ. Mắt cô long lanh, môi cô mấp máy nói không ra lời. Tôi bước vi đến, ôm chầm lấy cô rồi hôn môi cô say đắm. Cô không chống cự lại.
– Cô cho em được mt lần ân ái với cô nghe? Chỉ mt lần rồi thôi!
– Không em!… Đừng làm vậy với cô. Cô quí em lắm, nhưng không thể làm vậy được!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.