Thằng sáng tạo học thuyết Nhu thì nói đàn bà đương nhiên là địch, mà “Đối với địch phải cương quyết khôn khéo”. Nhưng mặt khác họ cũng như trẻ con, nên phương pháp giáo dục lại phải có lúc mềm mỏng, tức là bên cạnh cho ăn roi, lại phải vừa thưởng kẹo. Võ công đạt tới thượng thừa thì chúng ta không khác gì nghệ sỹ dạy thú trong rạp xiếc, tươi cười đấy mà họ vẫn răm rắp theo hiệu lệnh, nên phương pháp này nhân văn hơn phương pháp làm thần!
Học thuyết gia cương đang vỗ đùi đen đét tán thưởng học thuyết gia nhu, nhưng đến cái câu so sánh này, học thuyết gia cương bặm mặt. Hai thằng nổ trận cãi vã. Những câu đại để như “cứt”, “đồ con bò”, “thằng ngu lâu”… văng tung tóe.
Mình nghe đến đây thấy lộn tùng phèo, rối rắm, bí dị. Cái Trang thì chỉ ngồi cười, thình thoảng lại đá thêm vài câu khiến 2 thằng chửi càng hăng. Sau đó chúng tôi tiếp tục nói thêm một số chuyện linh tinh nữa. Nói chung cũng chẳng có gì đáng kể. Khoảng gần 11h , 4 đứa bắt đầu đi về.
-Thành, mày đéo tao được chứ?. Thằng Tú mượn xe tao mai đi có việc. Nên tao để nó cầm xe về luôn.
-Oh, lên đây!
-Nó trèo lên, ngồi sát vào tôi, lúc đó tôi có thể cảm nhận được hơi ấm từ thân thể nó đang dần áp vào người. Đang đi , bỗng nó hỏi :
-Người đó là ai thế, tao biết không?