-Thôi chị chơi tiếp đi, tự nhiên em thấy hơi buồn ngủ rồi. Em về nhà luôn đây. Chị chơi xong lát ngủ sớm đi nhé, hihi.
-Ơ, này …..
-Tút….Tút….
Về đến nhà, tắm giặt thay quần áo xong là mình lại ngồi vào máy tính. Với một con nghiện game như tôi lúc đó thì một ngày không được ngồi vào máy tính đúng là một cực hình. Log acc Võ Lâm, cho lên bãi ngồi quay tay, bạn nào chơi VLTK thời kỳ đầu chắc cũng nhớ cái cảnh dắt díu 1 party 7 8 acc lên bãi ngồi quay tay lên level. Hồi đấy mệt mà vui lắm, anh em ríu rít nói chuyện cả đêm không biết chán. Chỉnh theo sau trưởng nhóm, tôi bắt đầu suy nghĩ về chị. Chắc lúc này thằng kia cũng về rồi, cái Nga cũng chuẩn bị đi ngủ, ngủ ở nhà nó hay nhà thằng kia thì đéo biết . Tôi cầm đt lên nt cho chị:
-C ngủ chưa?. Em vừa về, đang kiếm gì ăn. Đói meo à @@
-C chưa, mấy đứa vẫn đang đánh bài mà. Sao lúc nãy em không sang?
What the fuck, mấy giờ rồi mà vẫn còn tụ tập?. Tôi rep lại :
-Lúc nãy em mệt thật mà. 12h rồi, cũng chuẩn bị giải tán là vừa đi chứ?
-Ừ bọn chị ngồi 1 lát nữa thôi mà, thế nhé. Tý chị nt cho sau, hihi
Lại ngồi chờ, thật là khốn nạn quá đi mà. Cả ngày không được nhìn thấy chị, thấy bứt rứt khó chịu quá. Tôi lục tủ lạnh, lấy lon nước rồi ra ban công hóng gió. Hôm nay mát trời, chắc do dư âm của trận mưa giông tối qua. Sờ lên đầu, thấy vẫn còn đau. Bất giác tôi nở một nụ cười, một nụ cười khá tinh quái….