-Có sao không em, chết, cái vết hôm qua lại chảy máu kìa. Hic, chị bất cẩn quá. Thôi lên phòng chị đi, cái này phải xức thuốc rồi băng lại mới được.
Tôi giả vờ đau điếng, cầm lấy tay rôi dựa cả người vào người chị. Nhưng thật ra trong lòng thì đang rất sung sướng, chẳng thấy đau tẹo nào.
Lên phòng, chị bắt đầu sơ cứu vết phương ở đầu cho tôi. Lúc sát trùng thì cũng hơi rát, nhưng nhìn chị chăm chú lại thấy rõ là đang lo cho tôi nên cũng vui lắm. Một lúc sau khi đã băng xong rồi. Tôi mới hỏi :
-Lúc nãy chị cũng bị đập người vào cầu thang, chị có đau lắm không?
-Ừm thì cũng đau, nhưng thôi lát chị xức thuốc là khỏi liền hà – Chị hơi nhăn mặt
-Thôi để em xức hộ chị, coi như trả công chị băng cho em nhé, hihi
-Èo, thế đâu có được.
-Được mà!!!
Tôi chưa kịp đợi chị nói xong. Lấy lọ dầu sau đó khẽ vén áo chị lên từ phía sau. Xức dầu ra tay rồi xoa vào những chỗ đau cho chị. Chị không kịp phản ứng gì,
nhưng chắc cũng đồng ý nên cũng không chống cự. Dưới lớp dầu nóng, tôi vẫn cảm thấy được sự mềm mại của da thịt chị. Ngồi cạnh thân hình tuyệt mỹ ấy, tôi không khỏi xuýt xoa. Chị hình như cũng ngại, quay đi chỗ khác không nhìn tôi. Tôi cố ý xoa thật chậm, để cảm nhận từ từ cái cảm giác đó. Một lúc sau chị hơi quậy người. Tôi biết ý , rụt tay vào. Chị quay sang nhìn tôi cười, nhưng cũng hơi trách móc :