-Thành, hát cũng tao bài này.
-Bài gì
-“ Yêu thương mong manh “
Tôi cầm mic lên hát cùng nó. Giọng nó trong và cao, lên những note cao nghe rất dịu chứ không hề chói. Đến đoạn “ Và em sẽ nhìn anh và hát, em sẽ mãi yêu anh hơn lời em nói “, nó chủ động
xiết chặt tay tôi hơn rồi quay sang nhìn tôi. Mắt nó long lanh, khuôn mặt ửng hồng do rượu. Tôi không để nó gì tay nữa mà vòng tay qua eo để ôm lấy nó. Đoạn cuối, nó bất ngờ đặt lên má tôi một nụ hôn. Đây không phải lần đầu tiên nó hôn má tôi, nhưng lần này tôi cảm nhận được không phải là theo kiểu bạn bè nữa, mà nó đang hôn người nó thích. Chẳng nhẽ, nó yêu tôi?.
Hành động bất chợt đó, có lẽ không ai kịp nhìn. Nhưng tôi để ý, vẫn lọt vào mắt 1 đứa. Chính là thằng từ đầu đến cuối nhìn nó chăm chăm và ra chúc bia tôi vữa nãy. Nhìn mặt thằng bé giờ dài như cái bơm, nhìn đáng thương vl. Nó đứng dậy, đi ra chỗ tôi và giật tay cái Trang. Cái Trang vùng ra, rồi nhìn thẳng vào thằng đó nói:
-Anh bỏ tay em ra!
Đôi mắt sắc lẹm của nó quét qua mắt thằng kia khiến thằng bé đờ người chỉ biết nhìn chứ không làm được gì hơn. Nó từ từ buông tay cái Trang rồi đi ra ngoài. Lúc đó tôi chỉ nghĩ được là mình vừa chiến thắng và giành được một chiến lợn phẩm. Chứ không hề nghĩ là tôi không thể yêu cái Trang, cũng không thể lo cho cái Trang như nó. Đơn thuần đó chỉ là một sự bốc đồng của một cậu trai 19 tuổi mà thôi. Một lúc sau, mọi người bắt đầu ra về. Cái Trang nó với tôi: