-Em khóa rồi.
Nó quay sang nhìn cái Nga một cái, con bé tủm tỉm cười. Sự chuyển biến trên nét mặt hai đứa nếu không để ý kỹ cũng không biểu hiện gì. Bác Lan vui vẻ gắp đồ ăn cho mấy đứa, chị thì đi lấy nước ngọt và đá. Lâu rồi 2 nhà không ngồi ăn đông đủ với nhau nên mọi người đều rất vui, cười nói suốt. Bỗng ngoài cửa có tiếng xe máy, chị vội vàng ra mở cửa. Đứng ở đó là thằng người yêu cái Nga, thấy chị thằng đó toét miệng cười :
-Em chào chị, Nga có nhà không ạ?
-Nga có nhà đó em, em dắt xe vào sân đi. Đứng ở ngoài đó nóng lắm đó.
Nó dựng xe ở sân rồi cùng chị vào nhà, thái độ cũng khá lễ phép. Bác thấy nó cũng gọi vào ăn cơm cùng luôn, chắc là cũng đã gặp một vài lần. Anh mắt nó quét qua chỗ cái Nga, con bé đang cười nói vui vẻ với thằng Trung thì mất tự nhiên, nhưng cũng kịp định thần lại. Nó nói với thằng kia :
-Anh Quân, sao anh bảo chiều mới đến cơ mà. Em đã kịp chuẩn bị gì đâu.
-Ừ thì anh đến ăn chực bác và hai chị em bữa cơm mà. Nó cười nham nhở.
Bác nói thêm :
-Ủa, vậy hai đứa định đi đâu à?
-Chúng con định đi bơi bác ạ, trời nóng thế này, hay cả nhà mình cùng đi luôn nha bác.
Chị đang định hưởng ứng theo thì tôi lấy chân khẽ gạt sang chân chị, chị biết ý nên thôi. Nhìn sang phía thằng Trung, thấy mặt nó vừa tai tái lại vừa kiểu phẫn uất. Khổ thân em tôi, có lẽ nó cũng biết là ngoài nó ra cái Nga cũng cặp kè với thằng này. Giờ mà bảo thằng Trung đi cùng hai đứa kia thì cũng kỳ, tôi nói: