-Xe anh ông Hiệp dắt về đây rồi. Anh về thì về cùng em luôn đi, một mình em đi chán chết. Con bé nói, có vẻ hơi muốn thuyết phục tôi.
-Em cứ đi học đi, anh về sau mà. Tôi cười cười.
-Ừ kệ anh đấy, à lưu số em vào nha.
-Okie, em đọc đi.
-094xxx2222
-Rồi , lát về anh nhắn tin sau nhé.
Con bé mỉm cười,
anh nắng ban mai chiếu lọt qua từng tán lá, chiếu vào má nó ửng hồng nhìn dễ thương lạ. Nó đưa tay lên vuốt vuốt tóc, nghịch nghịch mấy lọn tóc nhỏ, miệng líu lo hát mấy bài hát của bọn teen bấy giờ. Chỉnh lại quần áo chỉn chu, nó chào tôi rồi chạy ra thang máy. Tôi bất giác mỉm cười, có lẽ là tiếc nuối cho một người con gái đẹp nhưng không toàn vẹn. Nếu có thể khiến nó quay về đúng với những thứ mà ông trời đã sinh ra và ban tặng cho nó thì tốt biết bao. Tôi hơi lắc đầu, vươn vai bước vào phòng. Ngoài kia, một ngày mới lại tới…
Cầm điếu thuốc lên rít một hơi dài rồi hạ xuống, tôi lấy điện thoại làm công việc hàng ngày : nhắn tin cho chị chúc một ngày tốt lành. Set lại alarm sang bài Everyday I Love You của BoyZone, tôi trích ra 2 câu cuối rồi gửi cho chị. Lúc này, bè lũ kia đã dậy hết, trò chuyện ầm ầm trong phòng. Ngồi chờ một lúc, chúng tôi đi ăn sáng rồi về quán anh Long ngồi chơi điện tử và đánh tá lả.