Bà Thoa với ông Hậu vừa đi, thì Cttờng nghe tiếng gõ cửa. Nó hỏi vọng ra: . .
– Ai đó.
Từ ngoài, giọng con gái trong trẻo vang lên:
– Em đây.
– Dung hả? Đi đâu mất dạng mấy bữa nay vậy?
Vừa nói nó vừa bước lại mở cửa cho Dung vô nhà.
– Em di Đà Lạt với ba má cả tuần nay.
Cường ngạc nhiên:
– Đi sao không cho anh biết?
Dung phân trần:
– Em cũng dâu có biết trước ổng với bả nổi hứng biểu em sửa soạn không tới một giờ dỏng hồ là lên xe đi liền. Đâu có kịp cho anh hay.
Cường nửa giởn nửa thiệt:
– Đúng vậy hôn? Đi với ba má hay là đi với thằng nào.
Dung nhăn mặt: .
Anh nói kỳ. Có thằng nào đâu mà thằng.
Cường trêu Dung:
– Thiệt vậy phâi hôn? Hỏng có di với thằng nào thì. . . đâu. . . để anh khám coi.
Vừa nói Cường vừa chụp lưng quần con Dung kéo tuột xuống cái rột. Dung hoảng hốt chụp lại, miệng la tía lia:
– Ê. Đừng có ầu. Coi chừng bà già thấy kìa.
Cường tỉnh bơ:
– Bả đi chơi với kép rồi. Đừng lo.
– Phải cái ông nội hay nhìn em như muốn hiếp dâm dó phải hôn?
– Chứ còn ai nữa. Mà thôi, quên thằng chả đi.
Cường vừa nói vừa nắm lưng quần xì líp của con Dung mà kéo tuột xuống luôn tới dầu gối, luôn tiện nó.. bế xốc con nhỏ đặt lên cái ghế salon nằm giửa nhà.
Dung làm bộ dãy nãy hai chân, làm cái quần nó rớt hẳn xuống gạch.