Đến trước đầu xe, bà Mai đứng lại, chỉ thẳng tay vào mặt hai người la to:
– Chém chết mẹ tụi nó hết cho tao. Có gì tao ở tù thế cho cho nó một trận mềm xương. Nhớ chém vô gò má nó cho chị. Dể thẹo cho nó chừa.
Đã nói bà chị cứ yên tâm di mà. Tui phải làm đẹp đề lấy uy tín chứ. Không thôi mai mốt mất mối hết sao.
Hùng đang nói nửa chừng bỗng thấy bà mai đứng bật dậy nói lấp bấp:
– Kìa. . . Kìa. . . Tụi nó ra kìa, Lẹ lẹ lên.
Bên kia đường, ông Hậu đang chuẩn bị leo lên chiếc Vespa. Một người đàn bà đi sau ông, đầu quấn khăn, mang kiếng mát ra vẻ sang trọng.
Bà Mai không dằn dược nữa. Bà phóng nhào ra cửa, chạy thẳng qua bên kia đường.
Như một đoàn quân thiện chiến, cả bọn bốn đứa chạy theo, mặt mày đằng đầng sát khí, quyết ra tay để kiếm tiền xài một chuyến. Thằng Hùng vừa chạy, vừa lòn tay vô áo nắm chặt cán dao dể trong lưng quần.
Đến trước đầu xe, bà Mai đứng lại, chỉ thẳng tayvào mặt hai người la to:
– Chém chết mẹ tụi nó hết cho tao. Có gì tao ở tù Theo như kế hoạch, con Lan nhào tới chụp đầu bà Thoa kéo ghịt xuống. Miệng nó tru tréo lên:
– Con đĩ ngựa. Mầy giựt chồng tao thì tao ăn thua đủ với mầy.
Vừa nói nó vừa cào cấu như một người đánh ghen thật sự.
Bà Thoa bủn rủn cả tay chân. Từ nhỏ đến giờ, bà chưa bao giờ gặp cảnh nầy. Tưởng đâu ông Hậu còn độc thân, ngờ đâu đã có vợ mà còn theo duổi đc bà
khổ cực như ngày hôm nay.