So với những chiếc vibrator hiện đại, chiếc linh vật này nổi bật hơn hẳn bởi những hoạ tiết hoa văn được trạm trổ vô cùng tinh tế trên từng milimet vuông bề mặt. Chủ cửa hàng, một gã trung niên với bộ râu xồm cạo nhẵn thấy có người chú ý đến món hàng hiếm, bèn chạy tới đon đả chào mời. Nhưng khi hắn nói giá, Cúc Thu chỉ biết gạt lệ than thở: “Dẫu là quí tộc Hà thành, lương nhiều bổng lắm cũng đành ngắm thôi”. Quán chủ mỉm cười xã giao và nhún vai đầy vẻ thông cảm. Sau khi ngậm ngùi trở gót ngọc về khách sạn dự chiêu đãi theo định trình, nàng về phòng ngủ. Sự ham muốn có được vật lạ khiến Cúc Thu cả đêm trằn trọc, hình ảnh linh vật cứ chập chờn ảo ảnh trước mắt nàng trong những cơn mộng mị nửa thực nửa mê khêu gọi vẫy mời.
Chiều tối hôm sau Cúc Thu bỗng nhận được một bưu phẩm được gói rất đẹp từ một địa chỉ nặc danh. Không nói hẳn bạn đọc cũng đoán biết, bên trong gói bưu phẩm chính là chiếc linh vật mà nàng hằng ao ước. Mãi đến tận sau này Cúc Thu vẫn không thể hiểu nổi kẻ đại hào phóng điên rồ nào đã gửi tặng cho nàng món quà vô giá. Một chủ tịch tập đoàn thành viên vốn ngưỡng vọng sắc thiên phú tài ngữ ngôn, hay một tỷ phú dầu mỏ tình cờ quan sát được hứng khởi của nàng đối với linh vật, hay chính khí cụ đã tự chủ động tìm đến, như thiên lý mã leo đèo vượt dốc tìm đến chủ tốt. Dầu sao, điều quan trọng là nàng đã sở hữu được vật quí. Linh vật được Cúc Thu nâng niu lắm. Thường ngày nàng đặt linh vật lên táp-đờ-nuy màu cẩm thạch kê sát đầu giường, dưới ngọn đèn bàn sang trọng, với hình dáng vươn lên kiêu hãnh trong ánh đèn mờ ảo hắt lên làm nổi bật các nét điêu khắc trạm trổ khiến khí cụ trông thật như một kiệt tác bất hủ thời phục hưng.