VN88 VN88

Mất trinh năm mười sáu

Khi vĩnh biệt hai đứa bạn thân thiết của mình, 3 đứa chúng tôi rồi cũng lên tàu để chuyển sang một bước ngoặc khác, một con đường có hạnh phúc như cái tên hấp dẫn của nó hay không hoặc là một nơi tối tăm mà nơi này sẽ kết thúc cuộc đời của 3 đứa chúng tôi. Tiếng còi tàu vang dài tua tua . . . . . như tiếng vĩnh biệt cái hòn đảo không tên này và vĩnh biệt luôn hai cô bạn cùng một ông thầy thân thiết nhất của tôi. Khi con tàu ra đến biển khơi mênh mông rộng lớn cùng với những làn gió biển mát rưỡi thổi tới thì nổi buồn của 3 đứa chúng tôi như cũng vơi đi phần nào để đối mặt với tương lai nó ra làm sao tròn méo bầu dài chúng tôi cũng không hay biết. Trên đường đến đảo “Thiên Đường” tôi đã gợi ra ý kiến này Thuý, Diễm 3 đứa tụi mình kết nghĩa chị em nhé chịu không ? Thúy nói: ừ Nga mày nói hay đấy, vậy 3 đứa chúng mình hãy qùy xuống để trời đất chứng dám lòng thành. Tuy không có cắt máu ăn thề nhưng chúng tôi cũng đã thề độc rằng mai mốt sau này 3 đứa có Phúc cùng chia có Họa cùng gánh ai bội bạc lời thề sẽ bị sét đánh chết khi đầu thai lại thành người sẽ không còn được hưởng cảm giác đụ là gì nữa mặc cho là nam hay nữ. Con diễm lớn tuổi nhất nên làm chị hai thúy thì làm chỉ 3 còn tôi thì làm em do nhỏ tuổi nhất. Và chúng tôi đã đặt cho hòn đảo này với cái tên là đảo “Hạnh Phúc” để tưởng nhớ hai người bạn của mình và những ngày tháng hạnh phúc vui vẻ tại đây.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.