VN88 VN88

Mất trinh năm mười sáu

– Cháu còn yếu lắm hãy ăn bát cháo lấy sức lại cái đã. Khi ăn cháu xong do còn quá mệt nên tôi lại ngủ thiếp đi . Đến tối khoảng 8h30 tôi mới tỉnh lại. Lúc này thì tôi lại thấy bà chủ nhà bưng một bát cháo nóng khác vào cho tôi ăn.

Bà nói bà là nữ chủ nhà của căn nhà này và chồng bà cùng bà đi về quê thăm họ hàng khi về thì thấy tôi nằm ngủ trên giường của vợ chồng họ nên đánh thức tôi. Lúc này tôi đã tỉnh táo hơn. Bà chủ nhà hỏi cháu đã xảy ra chuyện gì vậy?Có phải đã bị người ta làm nhục không?Tôi ấp úng một hồi rồi thuật lại toàn bộ câu chuyện đã xảy ra. Bà chủ nhà rất tức giận vừa chửi mấy tên đểu cán ấy vừa nói để bà đi báo cảnh sát bắt hết bọn khốn nạn chúng mày. Tôi liền ngăn bà lại và cầu xin bà đừng báo cảnh sát và nói chuyện ấy với ai hết. Tôi nói một phần cũng là lỗi ở tôi và ba mẹ tôi là người làm ăn lớn rất giữ thể diện nếu để bể chuyện này ra chắc chắn họ sẽ giết tôi mất. Trước lời cầu khẩn van xin của tôi bà đã bằng lòng và nói cháu ăn thêm chút cháo nữa nhé!

Tôi xúc động đến phát khóc, không ngờ trên đời này lại còn có người tốt bụng đến thế. Nếu không có họ cứu giúp thì lúc này tôi đang tên đường đến suối vàng rồi. Họ là ông bà chủ thật sự của căn nhà này còn những thằng khốn ấy đã lợi dụng chủ nhà đi vắn mà đột nhập vào. Chợt sực nhớ đến bây giờ đã là 9 giờ tối của ngày hôm sau rồi. Tôi xin họ hãy dìu tôi về nhà và dối ba mẹ tôi là tôi chúng gió té xỉu ở nhà con bạn. Trước cảnh thảm thương của tôi. Họ đã đồng ý và dẫn tôi vềø nhà.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.