VN88 VN88

Năm tháng thời sinh viên

Mọi việc cứ kéo dài như vậy, thấm thoắt Hoàng đã sống ở ni ở mới này được gần hết học kỳ một của năm đại học thứ hai. Càng ngày Hoàng và chị Hà Anh càng thân với nhau hn. Chị Hà Anh bo Hoàng rất giống với em trai của chị ta, c tính tình lẫn hình thức bên ngoài nên chị mới quý Hoàng đến như vậy và chị coi Hoàng như là em kết nghĩa của chị ta vậy. Họ hay nói chuyện với nhau những lúc gặp nhau ở ngoài sân và những lúc giặt quần áo ở ngoài vòi nước, buổi tối những hôm chị Hà Anh rnh rỗi và có phim hay trên TV, chị ta thường gọi Hoàng sang phòng chị ta cùng xem. Hoàng thấy chị Hà Anh tính rất hoà đồng gin dị chứ không xa cách như vẻ bề ngoài của chị, những lần bố mẹ Hoàng ở dưới quê gửi lên cho Hoàng những món quà quê bình dân, Hoàng mang sang cho chị Hà Anh và chị tỏ ra rất thích thú cùng ăn với Hoàng. Chị Hà Anh nấu chè cũng rất ngon và lần nào nấu cho hai mẹ con ăn, chị ta cũng gọi Hoàng sang ăn cùng. Càng thân với chị Hà Anh, Hoàng càng thấy có cm tình và quý mến chị một cách thực sự. Vì vậy nên Hoàng sẵn sàng vui vẻ giúp chị những chuyện lặt vặt, cần có bàn tay của nam giới như sửa điện, …. hoặc giúp chị đón bé Ly ở trường về những hôm chị ta bận không đón được. Tất nhiên là về chuyện kia thì Hoàng vẫn thường xuyên say mê rình xem trộm chị Hà Anh “làm việc” và không hề nguôi ngoai sự thèm khát. Tự bn thân Hoàng thấy mình mâu thuẫn, cậu vừa thấy quý mến chị Hà Anh, vừa thấy khinh thường công việc của chị, vừa thấy thèm muốn chị ta. Về phía chị Hà Anh thì có lẽ bn thân chị ta thấy ý tứ với ai chứ với Hoàng ở ngay cạnh nhà, hàng ngày chứng kiến công việc của chị ta sờ sờ ngay trước mặt thì có muốn dấu cũng không được, hn nữa chắc chị ta cũng thấy quý mến và tin tưởng Hoàng nên một hôm nhân dịp hai chị em ngồi tâm sự với nhau, chị Hà Anh mới tâm sự thật với cậu về công việc của mình, chị bo chắc không cần phi nói Hoàng cũng biết công việc của chị là như thế nào rồi và chắc là Hoàng coi khinh chị lắm. Với giọng buồn buồn, chị Hà Anh kể về hoàn cnh éo le của mình và tại sao chị ta lại đi làm cái công việc bị xã hội khinh rẻ này. Chị bo là lúc đầu thì qu là vì khó khăn mà phi đi làm công việc này, và mỗi lần như thế thấy ngượng kinh khủng, nhưng sau rồi thành quen đi thấy cũng bình thường, v lại chị lười quen mất rồi, nghĩ đến bây giờ đi làm công việc gì đó mà lưng tháng mấy trăm ngàn thì chị không thể làm nổi. Với lại bây giờ chị cũng chẳng cần phi giữ gìn gì nữa với gia đình nhà chồng, tất c mối quan tâm của chị bây giờ là bé Ly, làm sao kiếm được nhiều tiền để đm bo tưng lai cho nó. Chị Hà Anh cũng tâm sự là mặc dù làm công việc này nhưng chị vẫn giữ gìn thể diện của mình để con chị nó không phi xấu hổ với mọi người. Tuy đi làm nhưng chị làm một cách có lựa chọn kỹ càng khách hàng chứ không phi bạ ai chị cũng nhận lời và làm cũng có mức độ chứ không nhiều quá, và vấn đề an toàn luôn được đặt lên hàng đầu. Chị làm theo kiểu tự do độc lập một mình chứ không trong một nhà hàng hay cho một chủ nào. Khách hàng chủ yếu là do chị tự tìm lấy hoặc qua sự giới thiệu của một số bạn bè cùng giới. Thường thì chị đi khách ở các khách sạn nhà nghỉ, đôi khi nhận lời đi chi xa đâu đó vài ngày với khách, chỉ với những khách thật quen và trong những trường hợp đặc biệt thì chị mới đưa về nhà thôi. Thấy chị tâm sự một cách chân thành, Hoàng cũng thấy cm động. Cậu ngồi im lặng nghe chị Hà Anh chút bầu tâm sự hồi lâu, ngẫm nghĩ một lúc rồi cậu mới lựa lời an ủi:
– Chị Hà Anh à, em cám n chị đã tin cậy tâm sự với em … thật tình không phi em không biết … qua thời gian vừa rồi sống với chị ở đây, em cũng cm thấy rất quý chị … em thấy chị rất tốt với em … em không nghĩ xấu về chị đâu, chị Hà Anh à, em hiểu … do hoàn cnh mỗi người một khác mà .. em thấy điều quan trọng nhất là chị vẫn giữ được bn thân mình là một người tốt. Đấy mời là điều quan trọng, còn công việc kia thì … em nghĩ cũng là công sức bỏ ra của chị thôi, cũng là vì tưng lai của bé Ly thôi.

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.