Nói rồi chị ta vừa tủm tỉm cười vừa đi ra và ý tứ đóng cửa phòng Hoàng lại. Hoàng lúng túng đứng như trời trồng giữa phòng nhìn cô gái, mọi việc bất ngờ quá, cậu không biết phi nói gì. Giá gặp ở ngoài đường hoặc ở trường thì có nằm cậu cũng không thể tưởng tượng được nổi cô gái duyên dáng ngoan ngoãn đang đứng trước mặt mình kia lại có thể làm cái công việc này. Khuôn mặt cô gái không đẹp lắm, nhưng tưi tắn sáng sủa và rất có duyên với nụ cười má lúm đồng tiền và đôi môi xinh xinh hi cong lên rất dễ thưng, Dáng người cô ta mnh mai trẻ trung cao trạc bằng tầm của Hoàng. Thấy Hoàng không nói gì nên cô gái cũng chỉ biết nhìn cậu mỉm cười vẻ thân thiện. Cô ta bỏ mũ ra, đặt túi xuống mặt bàn, đưa mắt nhìn quanh căn phòng của Hoàng vẻ tò mò rồi cất tiếng hỏi cậu với giọng thanh thanh dễ thưng rất tự nhiên:
– Phòng … bạn không có phòng tắm à … bạn đã tắm chưa?
Đang lúng túng không biết xưng hô với cô gái như thế nào vì chắc cô ta hn cậu vài tuổi, thấy cô ta xưng hô là bạn nên Hoàng cũng đáp theo:
– ừ … phòng mình không có … lúc nãy mình vừa tắm rồi … phòng tắm ở ngoài kia … chỉ có bên phòng chị Hà Anh là có phòng tắm riêng thôi.
Cô gái đứng dậy nói:
– Bạn đợi mình một tý nhé … mình qua bên phòng chị Hà Anh tắm qua một cái cho mát nhé, trời nóng quá.