VN88 VN88

Ngang Trái – Truyện 18+

Bữa tối của hai người vì thế mà diễn ra lâu hơn bình thường. Lẽ ra Đạt phải hướng dẫn mọi người tham quan cảnh đẹp về đêm của thành phố này nhưng chàng không thể nào rứt ra mà đi được nên mọi sự phó thác cho anh chàng đồng nghiệp. Chàng không muốn xa nữ thần sắc đẹp của mình một giây phút nào nên bữa tối vừa kết thúc, chàng ngỏ ý muốn mời Thu đi dạo. Không hiểu sao Thu lại tươi cười gật đầu. Men say của rượu đã khiến nỗi khát khao thầm kín trong lòng nàng bấy lâu nay trỗi dậy mãnh liệt. Nàng mong muốn có lại được thứ cảm xúc kì lạ khi bên cạnh đàn ông. Thế là hai người lại tay trong tay dạo khắp khu vườn của khách sạn. Trong lòng hai người một xúc cảm dâng trào nhưng ai cũng cố kìm nén không để lộ ra.

Rồi những ly rượu cũng làm nốt cái công việc của nó, Thu cảm thấy say thật sự khi Đạt dìu nàng ngồi xuống cái ghế đá lạnh toát. Thu gục đầu trên bờ vai của Đạt như hai người yêu nhau. Môi nàng khô khốc, cả thân thể nàng là một ngọn lửa nóng bừng. Đạt vòng tay qua ôm lấy nàng rồi thảng thốt nhận ra cái sức nóng toả ra từ thân thể diễm kiều ấy. Đôi mắt Thu nhắm nghiền, hơi thở gấp gáp phả lên mặt chàng một mùi hương quyến rũ,mùi của đàn bà đẹp. Đưa tay sờ lên trán Thu, Đạt ngập ngừng tiếc nuối:
– Chị nóng quá! Thôi để tôi dìu chị về phòng.
– Vâng! Nhờ anh! Tôi cảm thấy hơi mệt.
Gần như bế xốc nàng lên, Đạt dìu Thu về phòng. Cái mùi hương phảng phất từ thân người Thu làm chàng mê muội. Đặt nàng nằm xuống giường, Đạt nâng đầu nàng lên giúp nàng uống ly nước chanh để cơn say dịu bớt. Đắp lên người Thu cái mền mỏng, chàng tính đi ra để cho nàng nằm nghỉ:
– Thôi! Chị nằm nghỉ nhé! Mai gặp lại…
Bất ngờ như khi gặp gỡ, Thu vùng dậy ôm lấy Đạt. Nàng xiết lấy cái eo của chàng chặt cứng như thể sợ chàng đi mất. Đôi mắt ướt nhìn chàng say đắm, giọng nói run run như vọng từ đâu đó:
– Đừng đi! Đạt! Ở lại đây… với em!

VN88

Viết một bình luận

Website này sử dụng Akismet để hạn chế spam. Tìm hiểu bình luận của bạn được duyệt như thế nào.