Một thằng có khuôn mặt xám ngoét dài dài đặc trưng của một con nghiện ma túy lâu năm lên tiếng.
-Anh Hưng!không cho bọn em ăn tối hả hè hè.
Hiểu ý Hưng ba-ke thò tay móc trong túi quần ra một gói giấy bạc cở đầu ngón tay cái quăng lên bàn,cả bọn mắt sáng rở bu lại,thằng lúc nãy lên tiếng là Quang lúi cúi lôi đồ nghề trong bóp ra ngồi phân cục hàng ra làm nhiều cục nho nhỏ,cả bọn bu lại thằng thì lúi húi lôi giấy bạc cuốn ống hút thằng thì lục đục lôi xi-lanh rồi kiếm nước để chích,thằng Quang có biệt danh là Quang xi-ke thì lui cui lôi từ trong túi ra mấy ống thủy tinh vàng vàng và cái xi-lanh,tò mò thằng Toàn lại hỏi:
-Gì đó chú!
-Thuốc tây! “pam” chú mầy không biết à?
-Chích hả?
-Ừ!pha với hàng chích ngon lắm “bê” lâu nữa,chú mày làm hông?
Thằng Long cười cười không nói gì chăm chú nhìn thằng Quang làm động tác quen thuộc mà trước khi lên máy bay nó đã làm rồi.Thật nhanh chóng nó bỏ heroin vào xi-lanh bẻ gãy ống thuốc tân dược rồi rút nước vào gần đầy ống xi-lanh,nó đưa bàn tay xương xẩu búng búng vào thành ống xi-lanh cho tan heroin,rồi lúi cúi tuột quần xuống vén quần xịp lôi nguyên bộ phận sinh dục ra ngoài làm thằng Long ngạc nhiên lên tiếng.
-Ðụ má!mày làm cái con cặc gì vậy?
-Hehe tao chích động mạch,mấy cái ven kia tao chích nhiều quá nó cháy mẹ hết rồi.