Hơn ai hết, Khải tự biết anh là người may mắn. Dù anh không có chủ đích “hoa thơm đánh cả cụm”, nhưng sự thể dã diễn ra như thế này thì dù muốn hay không muốn, thích hay không thích, thì Khải cũng đã nghiễm nhiên trở thành người đánh hoa cả cụm. Nhất là cứ mỗi lần Khải nhìn lại tấm thân trần thơm tho tinh khiết của Loan, chàng đều phải tự thừa nhận rằng:
Rõ ràng như ngọc như ngà
Như hoa mới nở như tòa thiên nhiên
Lồn kia cặc nọ đồng thuyền
Ví dầu anh rể có. . . hiền được ru ?
Cùng với niềm hưng phấn đang trào dâng trong lòng, Khải nổi máu thi nhân, tự vịnh mình là một người anh rể nhưng cũng chẳng từ nan công việc ái tình đã có từ thời tạo thiên lập địa. Anh muốn đền ơn cho cô em vợ bằng một lần ân ái trọn vẹn từ xúc cảm cho đến tinh thần cho nên Khải càng tỏ ra nâng niu trìu mến Loan nhiều hơn nữa.
Cái dương vật của anh đã ngập lún dễ dàng vào lồn của Loan, không có gì quá khó khăn hay đáng lo ngại như trước đây Loan nghĩ ngợi, trái lại, chỉ cần Khải hẩy hơi mạnh chút xíu thôi là cái đầu dương vật của anh đã trôi tọl vào trong cửa lồn của người con gái còn trinh để rồi Khải hết sức nhẹ nhàng khéo léo nhắp nhẹ nhàng từng chút, từng chút cho đến khi bất thình lình Loan trân người bặm môi nghiến răng hét nhẹ lên một tiếng nghe rất thảm sầu thì cũng là lúc toàn thân con cặc đã ngập lún trọn vẹn bên trong lỗ lồn chật khít của Loan.