Loan muốn lên tiếng hỏi lại anh Khải để biết rằng anh sung sướng khi đụ nàng hay anh sung sướng khi đụ chị Thu, vốn dĩ đã là vợ của anh từ bao lâu nay.
Cứ theo cái nhìn của Loan ở những lần đứng coi lén cảnh anh chị đụ nhau tưng bừng, Loan cũng nhận ra rằng, chẳng riêng anh Khải hoàn toàn cuồng nhiệt sung sướng, và ngay cả chị Thu cũng ham hố như một con thú đói mồi. Hai vợ chồng anh chị mà sáp lại đụ nhau thì Loan thừa biết sẽ trời long đất lở, thời gian sẽ làm cho tan biến trong hai người với những giọt mồ hôi tận tình khi họ ngụp lặn trong thú vui xác thịt. Anh Khải trông điềm đạm nhưng anh vô cùng cuồng nhiệt mỗi lần đụ chị Thu. Trái lại, chị Thu cũng không kém gì. Vào những phút khởi đầu cho một cuộc ân ái, chị Thu thường “tới” chậm hơn anh Khải, thường tỏ ra đón nhận mọi việc như một người đến sau. Nhưng khi máu nóng trong chị đã đạt đến nơi đến chốn, chị cũng chẳng khác gì một con thú cái, luôn luôn ra sức cào cấu như chị muốn được nuốt trọn lấy anh. Chị hất, chị nắc, chị mím môi nghiến răng trông rất hùng hổ. Chị lè lưỡi liếm môi, đôi mắt chị trở nên đờ đất như kẻ lạc hồn đủ biết anh Khải đã làm cho chị Thu hưng phấn đến một cường độ mãnh liệt vô cùng.
Với một thân thể nẩy nở cân đối trọn vẹn, đủ để cho anh Khải muốn dở trò gì thì cũng đều tiến đến một kết cục sau hết là anh không thể không muốn hòa nhập và tan biến vào thân xác ngồn ngộn sức sống sung mãn của vợ anh. Nhất là chị Thu lại luôn luôn dông tình, luôn luôn hưởng ứng tất cả những mời mọc, khêu gợi do anh Khải đề xướng. Đúng là vợ chồng chị Thu anh Khải rất thuận vợ thuận chồng, “chơi” đến đâu cũng tới.