Trải qua một cuộc biển dâu,
Những điều trông thấy mà đau đớn lòng.
(Văn Hào Nguyễn Du)
Tư tưởng con người, một khi đã tiến hóa đến mức độ cao siêu như vậy thì chẳng khác chi đã tự hình thành một nguyên tắc bất dịch dạy cho con người rằng, tình dục giữa hai người, bất kỳ ở quan hệ nào, nó chưa sảy tới là vì nó chưa có cơ hội để xảy ra đó thôi. Chứ khi có điều kiện thuận tiện, đố ai tránh khỏi điều mà các vị mô phạm hay đạo đức giả thường lên tiếng công kích hay bỉ thử. Người ta thường gọi dó là loạn luân.
Cho nên, ngay trong lúc này, cuộc chơi tay ba đang diễn ra với ba người có quan hệ thân tình này, nào có gì dáng để cho họ phải băn khoăn hay thắc mắc. Một cặp vợ chồng đang sung sướng ăn nằm cùng với một người em của vợ thì cũng nào có gì là quan trọng. Chia sẻ cho nhau niềm vui khoái lạc cũng là điều nên lắm chứ sao lại không?
Điều quan trọng là cả ba có dẹp bỏ được lòng đố kỵ hẹp hòi, có sẵn sàng chia sẻ và hoàn toàn thoải mái hay không mà thôi!” Khải nhắm mắt khẽ lắc đầu như để xua tan đi những vấn vương đang khiến cho chàng phải ưu tư Cũng như Thu đang tự vấn lòng mình, nàng có nên làm như vậy? Nhưng sự thật thì mọi việc đang được diễn ra một cách rất chi là bình thường. Thôi thì “cứ” chơi cho sướng cái đã…”