Đắng ngắt đời chị Huệ
Nhưng chỉ được 2 năm, bệnh cũ tái phát, kể từ đó chị cứ nửa đêm lặng lẽ như một cái bóng thẩn thơ khắp nơi. Trên “hành trình bất định”, chị thường “qua đêm” với bất kỳ người đàn ông nào gặp trên đường, nơi “tâm sự” có thể là: bãi mía, giữa đồng, bến sông hay gầm cầu. Dường như, trong lòng người phụ nữ đau khổ này luôn cháy lên khát vọng tình yêu, chị sẵn lòng “hiến dâng” thân xác để rồi chỉ được hưởng vị… tình một đêm.
Hình mang tính chất minh họa
Lần đầu tiên, khi biết đứa con gái tội nghiệp “vác” cái bụng lùm lùm trở về, người mẹ già nghèo khổ đã rất sốc vì chị Huệ bỗng dưng có thai. Rồi chị sinh con, đó là một bé gái, mẹ chị đặt tên cho cháu là Út (SN 2008).
Bé Út chưa đầy 1 tuổi, chị Huệ đã vắt con lên vai, tha thẩn như kẻ mất hồn khắp nơi, có khi người ta thấy mẹ con chị ở phố Bái Thượng (Xuân Bái), Lam Sơn, Sao Vàng, thậm chí xuống tận thành phố Thanh Hóa cách nhà hơn 50 km. Không những bế con về các huyện xuôi, chị Huệ còn vác con lên miền ngược (huyện Ngọc Lặc và Cẩm Thủy).
Chị thường đặt con dưới gốc cây, rồi đi khắp phố Cống thuộc thị trấn Ngọc Lặc để nhặt nhạnh đồ ăn thừa cho con, có lần bé Út đói lả vì mẹ không chịu đi kiếm đồ ăn. Vợ chồng anh Linh, chị Phương đã kết hôn 3 năm, nhưng cả 2 vô sinh, biết được hoàn cảnh chị Huệ, họ đã tìm về địa phương, gặp mẹ chị rồi vào UBND xã Thọ Thanh (lời chị gái ruột của chị Huệ nói với PV) xin làm thủ tục nhận nuôi con nuôi.